– Không tốt.(Từ Thiên Nguyên)
– Lao ra! Lên không!(Hạ Hiên Thần)
Hai người Từ Thiên Nguyên và Hạ Hiên Thần bản thân là quân đoàn trưởng của Hoàng Long Hồn Đạo Sư quân đoàn và Tà Quân Hồn Đạo Sư quân đoàn mà không nhìn ra vấn đề thì bọn họ đã không ngồi vị trí quân đoàn trưởng lâu như vậy.
Oanh Oanh
Cơ hồ là hai người Từ Thiên Nguyên và Hạ Hiên Thần hét lên thì trảm kích mà Đường Long phát ra đã chạy tới. Thái Dương Trảm được Đường Long phóng thích có sức mạnh hủy diệt rất lớn, Hoàng Long Hồn Đạo Sư quân đoàn và Tà Quân Hồn Đạo Sư quân đoàn nhân số đều không sống sót nổi mà linh hồn của họ đều được tịnh hóa biến mất.
– Ồ, công kích của ta uy lực như vậy mà vẫn có người sống sót sao? Khá khen cho hai người các ngươi đó.
Từ Thiên Nguyên và Hạ Hiên Thần sắc mặt hơi trắng bệch, bọn họ khi lao ra ngoài nhận ra bản thân không thoát được vụ nổ liền kích hoạt bản thân Cấp 9 Hồn Đạo Vòng Bảo Hộ thay mình đỡ công kích nhưng lại khiến bọn họ cấp tốc tiêu hao Hồn Lực, khi Hồn Lực tiêu hao đến lục thành mới miễn cưỡng vượt qua được hạo kiếp.
– Ngươi là ai?(Từ Thiên Nguyên)
– Ta là ai sao? Các ngươi khai chiến mà không tìm hiểu xem Thủ Hộ Giả của Đấu La Đại Lục là ai à?
– Ngươi là… Long Thần Đấu La – Đường Long?(Hạ Hiên Thần)
– Đáp đúng nhưng không có thưởng.
Khi biết thân phận của Đường Long, Từ Thiên Nguyên và Hạ Hiên Thần nhíu lông mày vì bọn họ không có nắm chắc đánh bại Đường Long, dù sao tại Nhật Nguyệt Đế Quốc có người thôi toán qua về khả năng đánh bại thậm chí giết chết nhưng số liệu cho ra là 0.
– Thái Dương Bạo Liệt.
Đường Long ánh mắt nhìn Từ Thiên Nguyên và Hạ Hiên Thần sau đó đưa tay nắm Rhitta nằm ngang. Từ Thiên Nguyên và Hạ Hiên Thần cơ thể rùng mình vì bọn họ cảm nhận được hơi thở tử vong. Đường Long hơi rút ra Thái Dương Chi Lực từ Rhitta cộng thêm từ Nhật Nguyệt Võ Hồn bổ sung liền đưa tay lên hướng Từ Thiên Nguyên và Hạ Hiên Thần nắm lại.
Từ Thiên Nguyên và Hạ Hiên Thần cảm nhận được nhiệt độ xung quanh tăng cao mà trước mặt thấy được Thái Dương Chi Lực huyễn hóa thành nấm đấm.
Oa Oa
Từ Thiên Nguyên và Hạ Hiên Thần ngửa đầu cuồng phun tiêu huyết, bọn họ bị nấm đấm huyễn hóa từ Thái Dương Chi Lực oanh kích vào người đều không chịu nổi, chưa kể trong cơ thể Hồn Hạch bị phá nát dẫn đến bọn họ Hồn Lực không ngừng trôi qua.
– Ngươi…(Từ Thiên Nguyên)
Từ Thiên Nguyên tính mở miệng nói chuyện nhưng hắn trợn to con mắt vì Đường Long không biết từ bao giờ đứng ở trước mặt.
– Thái Dương Tàn Bạo.
Từ Thiên Nguyên và Hạ Hiên Thần bất giác phát động Vô Địch Vòng Bảo Hộ, Cấp 9 Hồn Đạo Sư trên thân không chỉ mang theo 1 cái Vô Địch Vô Bảo Hộ. Hai người phản ứng quá chậm nên khi Đường Long phát động công kích đã tới gần, Thái Dương Tàn Bạo trực tiếp dán vào người Từ Thiên Nguyên và Hạ Hiên Thần sau đó nổ tung.
Oanh
Kịch liệt nổ tung xuất hiện, Từ Thiên Nguyên và Hạ Hiên Thần chết không toàn thây, toàn bộ cơ thể chia năm xẻ bảy tạc bay tứ phía.
Cùng lúc, Đường Long ở biên giới các nước có Nhật Nguyệt Đế Quốc quân đội trấn thủ hoặc giao thủ quẩy nhiệt tình mang lại nổi khiếp sợ cho người Nhật Nguyệt Đế Quốc thì biên giới Đấu Linh Đế Quốc và Nhật Nguyệt Đế Quốc có người của Đường Môn ở đây hiệp trợ Đấu Linh Đế Quốc. Chưa kể, mọi người khá bất ngờ khi Từ Tam Thạch lại có Đấu Linh Đế Quốc Hoàng thất huyết mạch mà hắn có khi về thấy tình cảnh đế quốc của mình nên bại lộ thân phận của mình. Từ Tam Thạch khi bại lộ mình có Đấu Linh Hoàng thất huyết mạch liền thuận lý thành chương trở thành Thân Vương.
Đấu Linh Đế Quốc khi đang thua thảm mỗi lần giao thủ với Nhật Nguyệt Đế Quốc thì phía Thiên Hồn Đế Quốc Ba Tái Tây dẫn theo vài người tới viện trợ sau đó dẫn đầu hướng Nhật Nguyệt Đế Quốc tiến đánh đẩy bọn họ về lại. Thiên Hồn Đế Quốc phương hướng cũng có hành động, bọn họ đột ngột bạo khởi đánh cho Nhật Nguyệt Đế Quốc không kịp phản ứng, đợi cho bọn họ phản ứng lại thì quân đội đã bị kiềm cẹp ở Long Thành sau đó vài ngày thành trị bị công phá ép buộc Nhật Nguyệt Đế Quốc quân đội phải lui về nguyên bản lãnh thổ để cố thủ.
Đấu Linh và Thiên Hồn hai nước dưới sự trợ giúp của mấy vị Cực Hạn Đấu La trong vòng nửa tháng phản xâm lược cộng thêm Đường Long xuất hiện ở nội bộ Nhật Nguyệt Đế Quốc không ngừng phá hủy thành trì hoặc quân doanh khiến cho Nhật Nguyệt Đế Quốc tiến thối lưỡng nan.
Thánh Linh Giáo nhân càng là tổn thương thảm trọng, Đường Long là chuyên tâm đả kích bọn họ, Đường Long không cần quan tâm nhân mạng bên trong thành trì chết sống, hắn chỉ cần phát hiện cứ điểm của Thánh Linh Giáo liền trực tiếp xuất thủ hủy diệt, những nơi đi qua đều biến mất thành trị mà Thánh Linh Giáo cao tầng tiến tới dự tính thu lấy oán linh để tăng cường thực lực phát hiện không có oán linh để cho bọn họ hấp thu ngược lại bị Đường Long phát giác giết chết.
Đấu Linh Đế Quốc
Hoắc Vũ Hạo cùng Đường Môn mọi người đang nghỉ ngơi thì Đường Long đột nhiên xuất hiện, đối với Đường Long xuất quỷ nhập thần hiện thân thì mọi người đã thành thói quen.
– Vũ Hạo, đi với ta một chuyến. Đoạn thời gian này ngươi thực lực đã ổn định nên cho ngươi Linh Mâu Võ Hồn phụ gia Đệ Cửu Hồn Hoàn.
– Sư phụ, ta biết đi đâu để tìm Hồn Thú phù hợp?(Hoắc Vũ Hạo)
– Tà Ma Sâm Lâm, ngươi quên rồi sao?
– Ý sư phụ là tìm Tà Nhãn Bạo Quân Chúa Tể?(Hoắc Vũ Hạo)
– Đúng vậy, hắn khoảng cách đột phá kế tiếp bình cảnh không xa mà hắn chắc chắn sẽ không vượt qua.
Hoắc Vũ Hạo nghe Đường Long nhắc đến Tà Ma Sâm Lâm liền nhớ đến từng chạm trán với Tà Nhãn Bạo Quân Chúa Tể – Tà Đế. Lần đó, hắn suýt thì chết trong tay Tà Đế cường đại Tinh Thần Lực nên trí nhớ vẫn khắc sâu.
Hoắc Vũ Hạo hướng mọi người căn dặn vài câu liền theo Đường Long rời đi, Đường Long miệng lẩm bẩm như phân phó gì đó sau đó mang Hoắc Vũ Hạo tới Tà Ma Sâm Lâm.
Tà Ma Sâm Lâm
Đường Long và Hoắc Vũ Hạo vừa xuất hiện liền kinh động vô số Tà Nhãn Bạo Quân có tu vi Vạn năm trở lên xông tới nhưng bị Đường Long phất tay trấn áp. Đường Long thả ra Tinh Thần Lực của mình câu thông với Tà Đế.
Đường Long: Tà Đế, ngươi hiện thân gặp ta. Ta có chuyện cần thương lượng với ngươi.
Chốc lát, Tà Nhãn Bạo Quân Chúa Tể – Tà Đế xuất hiện ở cách đó không xa. Hoắc Vũ Hạo có thể từ con mắt của Tà Đế thấy được khiêng kỵ cực kỳ. Không trách Tà Đế đối với Đường Long khiêng kỵ, hắn từng ngạo mạn cho rằng bản thân tu luyện theo phương pháp Âm Dương Hổ Bổ Song Hồn Hạch liền có thể khiêu chiến Thú Thần – Đế Thiên cướp lấy danh hiệu Hồn Thú mạnh nhất nhưng thất bại. Về sau, hắn nghe nói có người mạnh hơn Đế Thiên chính là Đường Long liền tìm tới khiêu chiến vì hắn nghĩ rằng chỉ cần đánh bại Đường Long đồng nghĩa với việc mạnh hơn Đế Thiên nhưng hắn bị Đường Long đánh một trận kém chút niệm ngay tại chỗ.
– Đường Long, ngươi tới tìm ta làm gì?(Tà Đế)
– Ta dẫn theo đồ đệ của ta tới tìm ngươi. Ngươi cùng hắn trao đổi đi.
Đường Long đẩy Hoắc Vũ Hạo lên trước và lùi về sau để Hoắc Vũ Hạo đối mặt với Tà Nhãn Bạo Quân Chúa Tể.
– Tiểu tử, là ngươi.(Tà Đế)
Hiển nhiên, Tà Đế nhận ra Hoắc Vũ Hạo vì trước đây Hoắc Vũ Hạo xâm nhập vào Tà Ma Sâm Lâm săn giết tộc nhân của nó mà chưa kể đó là con trai của nó nên Tà Đế cực kỳ tức giận mà thả ra Tinh Thần Lực, nếu không phải Đường Long kịp thời đến thì Hoắc Vũ Hạo đã chết rồi.
– Tà Đế, ngài khỏe chứ? Tạ hạ Hoắc Vũ Hạo mạo muội đến đây có chuyện cùng Tà Đế thương lượng.(Hoắc Vũ Hạo)
– Tiểu tử, ngươi may mắn khi là đệ tử của hắn. Nếu không, ngươi xuất hiện lần hai trước mặt ta đã là cổ thi thể.(Tà Đế)
– Nói đi, tìm ta có thương lượng gì?(Tà Đế)
Hoắc Vũ Hạo trầm mặc tìm lời để nói với Tà Đế, hắn dù sao không muốn cùng Tà Đế trở mặt, dù sao hắn là muốn Tà Đế trở thành Hồn Linh của mình thông qua Bình Đẳng Khế Ước mà tiền đề là hai bên nguyện ý mới được. Tà Đế to lớn đồng tử nhìn xem Hoắc Vũ Hạo, thanh âm trầm thấp tại toàn bộ trong không gian quanh quẩn.
– Tiểu tử, ngươi là ta gặp qua Nhân Loại duy nhất có thể chính diện cùng ta Tinh Thần Lực chống lại. Có lời mau nói, ta không muốn dây dưa.(Tà Đế)
– Ta muốn cùng ngài tiến hành Hồn Linh khế ước, tin tưởng ngài nghe qua về Hồn Linh.(Hoắc Vũ Hạo)
Tà Đế đồng tử trợn to nhìn Hoắc Vũ Hạo, hắn không ngờ Đường Long dẫn Hoắc Vũ Hạo đến gặp mình là vì muốn mình trở thành Hồn Linh.
– Tiểu tử, ngươi có biết mình đang nói gì không? Hồn Linh khế ước ta có nghe qua nhưng ta muốn là Chủ Tớ Khế Ước mà ta làm chủ.(Tà Đế)
– Tà Quân, ngươi tuy nhiên cường đại nhưng lại không muốn cho là chúng ta nhân loại đều rất nhỏ yếu. Ta không hy vọng cùng ngươi trở thành địch nhân mà trở thành bằng hữu lại cũng không có nghĩa là chúng ta sợ ngươi.(Hoắc Vũ Hạo)