Chỉ vì một khỏa long linh châu mà hai bên trở mặt thành thù, chuyện này thật không đáng có
Mục Trần thấy hai nàng hóa giải hiềm khích thì như trút được gánh nặng. Cả hai nàng có thân thế bất phàm, dù tính tình bất đồng nhưng kiêu ngạo đã ăn sâu vào xương tủy rồi. Vì thế Mục Trần lo lắng hai nàng nổi tính mưa nắng thất thường, lúc đó hắn kẹt ở giữa thì không biết bênh ai bất giờ
Cũng may hai tiểu thư này rất có khí độ, phóng khoáng không như những nữ tử tầm thường khác
“Sao ngươi lại đến thiên cung?” Mục Trần có chút kinh ngạc hỏi Tiêu Tiêu
“thượng cổ thiên cung do Thiên Đế lập ra, ta thì mới vừa hoàn thành bế quan nên mới đi xem chơi một chút. Vốn là muốn đến bắc giới tìm ngươi, nhưng suy đi nghĩ lại thì thấy ngươi chắc không bỏ qua thiên cung đâu nên ta tới đây luôn”
Tiêu Tiêu cười, nhìn Mục Trần một cái chợt kinh ngạc “Thực lực của ngươi tăng nhanh vậy”
Lúc trước ở Long phượng thiên thì Mục Trần chỉ là tam phẩm chí tôn thôi, còn bây giờ chưa quá hai nắm đã bước vào cảnh giới cửu phẩm chí tôn rồi. Tốc độ tu luyện ngay cả Tiêu Tiêu cũng khiếp sợ
“Haizz, không so được với ngươi” Mục Trần nhún nhún vai. Lúc hắn tới Tiêu Tiêu cũng đang ẩn tàng linh lực, nên so ra không yếu hơn Chúc Diễm tí nào. Cả hai cùng là cửu phẩm viên mãn thậm chí Tiêu Tiêu còn có chút mạnh hơn
“Cái này là long linh châu à?” Mục Trần nhìn về thủy tinh quang châu trên bạch cốt vương tọa, chính vì nó mà Lâm Tĩnh với Tiêu Tiêu mới choảng nhau thế này
Lâm Tĩnh với Tiêu Tiêu bốn mắt nhìn nhau, có chút không vui gật đầu
“Thế các ngươi định phân chia thế nào?” Mục Trần hỏi. Long linh châu chỉ có một khỏa nên chỉ thuộc về một người. Bất quá hắn không có ý đứng ra làm trọng tài phân chia
Lâm Tĩnh nghe hắn nói thì cười “Cho tỷ tỷ thôi, nàng còn chưa có tín vật. Hơn nữa long linh châu ta cũng không nhất thiết phải có”
Long linh châu tuy hiếm nhưng với thân phận của nàng thì bảo bối nào mà chưa từng thấy qua. Một khỏa long linh châu không đổi được quan hệ giao hữu giữa nàng với Tiêu Tiêu
Tiêu Tiêu nghe Lâm Tĩnh phân chia thì hơi do dự một chút, sau đó hướng về Lâm Tĩnh cảm tạ “Đa tạ Lâm Tĩnh muội muội, thứ này quả thật có tác dụng với ta. Nếu sau có gặp bảo bối ta sẽ bồi thường lại cho nàng”
Tiểu xà trên vai nàng bò ra, hưng phấn nhìn long linh châu
“Tiêu tỷ khách sáo quá, ngươi mau lấy đi” Lâm Tĩnh cười nói
Tiêu Tiêu gật đầu sau đó nhẹ nhàng bước tới bạch cốt vương tọa. Chỉ là khi đến phạm vi trăm trượng gần vương tọa thì Mục Trần chợt đưa tay cản lại
“Ân?” Tiêu Tiêu ngạc nhiên nhìn Mục Trần, ngay cả Lâm Tĩnh với Cửu U cũng nhìn hắn
“Có vấn đề sao?” Chỉ Cửu U hiểu rõ Mục Trần nên hỏi. Nàng biết nếu không có chuyện Mục Trần cũng không động tâm với long linh châu đâu, vì thế hắn ngăn cản Tiêu Tiêu là do phát hiện ra được chuyện gì đó
Tiêu Tiêu với Lâm TĨnh nghe vậy thì ngưng trọng hẳn
Mục Trần chăm chú nhìn bạch cốt vương tọa, sau đó quan sát phế tích một lần rồi gật đầu nói “phế tích này có chút cổ quái”
Lúc trước khi tiếp cận Tiêu Tiêu, Mục Trần mơ hồ cảm nhận được phế tích này tỏa ra một ba động cực yếu ớt, ngay cả Lâm Tĩnh với Tiêu Tiêu cũng phát giác được
Mục Trần ngồi xổm, song thủ áp lên mặt đất, hai mắt khép hờ cảm nhận
Tiêu Tiêu, Lâm Tĩnh với Cửu U thấy thế thì hiểu ý tản ra bảo hộ hắn
Mục Trần cảm nhận một lúc sau chợt mở mắt ra, linh quang hiện lên sau đó nói “quả nhiên có vấn đề”
Hắn vừa nói xong thì phách một chưởng xuống, dùng mắt thường có thể thấy được ba động linh lực từ lòng bàn tay khuếch tán ra
Phanh phanh phanh!
Trong phế tích không ngừng nổ lớn, vô số cự nham bị chấn tan. Sau đó phiến đại địa bắt đầu sụp đổ
Tam nữ các nàng nhất thời nhìn thấy từng đạo linh lực quang tuyến từ trong đại địa phóng lên, tạo thành một đại linh trận bao trùm lấy bạch cốt vương tọa
Hơn nữa các nàng kinh hãi khi thấy bên dưới đại địa là một con bạch sắc cự long đang nằm một đống ở đó, chỉ là quanh thân thể cự long có tử khí lượn lờ, mà trong long nhãn cũng không hề có sinh cơ
Cự long nằm đó, không chút sinh khí nên các nàng không hề phát giác được. Mà Mục Trần cảm nhận được vì chỗ này có giấu một tòa linh trận mà thôi
“A, là một đầu thi khôi long!” Tiêu Tiêu nhìn bạch sắc cự long kinh ngạc nói
Các nàng cũng không quá kiêng kỵ gì thi khôi long này, mà tòa linh trận kia mới làm các nàng cảm giác được khí tức nguy hiểm
“Linh trận gì thế?” Tiêu Tiêu hỏi. Nếu như nàng không chút chuẩn bị mà bước vào linh trận này thì sẽ ăn quả đắng không nhỏ a
“Một thi linh trận, nếu bước vào đó thì linh lực sẽ bị áp chế ngay. Ta thấy trong đó có tử khí ngưng tụ, vậy e rằng ngay cả cửu phẩm viên mãn cũng sẽ bị áp chế xuống còn khoảng thất phẩm thôi” Mục Trần nói
Tiêu Tiêu với Lâm Tĩnh giật mình, nếu mà bị áp chế xuống còn thất phẩm thì tuyệt đối bị thi khôi long kia ăn tươi nuốt sống ngay. Không ngờ phế tích này lại cất giấu sát cơ như thế
“Giờ ta phải làm sao?” Tiêu Tiêu cau mày, nếu mạnh mẽ phá trận e sẽ ảnh hưởng đến long linh châu
Mục Trần nghe nàng nói thì mỉm cười
“Linh trận cứ yên tâm giao cho ta”