Yến Cô Thành nhàn nhạt cười cười, nói:
– Đồng huynh, Kỷ huynh quá khen, Vũ Hồn càng nhiều cũng không nhất định thì là chuyện tốt, bao nhiêu thiên tài yêu nghiệt, kinh diễm nhất thời, yên lặng cả đời, hắn có thể có thành tựu, còn phải xem tâm cảnh và tạo hóa của hắn, nếu không cố gắng thì dù cho tư chất có tốt cũng vô ích.
Chương Tuấn ngã vào trong hồ, cơ hồ không có người nào quan tâm, tất cả ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người Huyền Thiên.
Lúc trước Huyền Thiên vào Tịch Dương Lâu chạm nhau một chưởng với một vị vương giả bình thường của Tịch Dương Lâu đẩy lui vương giả này bảy tám bước làm cho người ta rung động, nhưng không ngạc nhiên nhiều lắm. Mà giờ khắc này, trước các thế lực lớn của Tây Huyền Vực, đại nhân vật có uy tín danh dự và hậu bối thiên tài, trên cơ bản đều rõ ràng nhìn thấy một kiếm của Huyền Thiên đánh bay Chương Tuấn, ngay cả hoàng giả đều có vẻ cả kinh.
Chiến một trận với Chương Tuấn, Huyền Thiên hoàn toàn đã nổi tiếng.
Rầm Ào Ào!
Chương Tuấn từ trong hồ nước xông lên, vẻ càn rỡ bên trong hai mắt đã nhạt nhòa không thấy, hắn nhìn Huyền Thiên với vẻ sợ hãi.
Quan trọng nhất là cảm giác nóng rát trên mặt hắn không thể bị hồ nước lạnh như băng xóa đi.
Vừa rồi hắn nói muốn Huyền Thiên lăn đi, kết quả là chính bản thân hắn bị Huyền Thiên dùng một kiếm đánh bay, mất hết cả mặt mũi.
Nhớ tới vương giả thiên tài đang ngồi, trong lòng không biết được có bao nhiêu người đang cười nhạo. Chương Tuấn vừa thẹn vừa giận, không có phản hồi chỗ ngồi mà nhảy lên rất nhanh rời đi.
Ánh mắt Huyền Thiên nhìn sang Đồng Nghệ đồng thời cũng quét qua Đồng Thủ, Đồng Quan.
Trong lòng Đồng Thủ, Đồng Quan rùng mình một cái, tuyệt đối thật không ngờ, nửa bước vương giả tối hôm qua tát bọn hắn một cái lại có chiến lực đáng sợ như thế, nếu là ra tay nặng chút ít, chỉ sợ bọn họ sẽ bị đập vỡ đầu.
Trong ánh mắt Đồng Nghệ tuy rằng mang theo vẻ cả kinh nhưng nhiều hơn là sự âm lãnh, Tây Huyền Vực còn có thiên tài giống như này thì Yến Tịch Tịch như thế nào còn có thể đáp ứng cầu hôn của Đồng gia?
Ánh mắt của hắn thoáng nhìn, khóe mắt đột nhiên nhảy nhảy dựng.
– Hắc hắc. . . ! Đồng Nghệ tiểu tử này có tâm cừu hận rất nặng, hắn còn gọi người tới thu thập ngươi, tên ngu xuẩn.
Thanh âm Kiếm Si lại vang lên trong đầu Huyền Thiên.
Huyền Thiên đang muốn khiêu chiến Tô Cảnh Dương, Mẫn Hạo Tâm đứng lên trước nói:
– Vị tiểu huynh đệ này xưng hô như thế nào, chiến lực thật là khiến người kinh ngạc, Mẫn mỗ bất tài muốn khiêu chiến tiểu huynh đệ, phân cao thấp.
Trong ánh mắt đám vương giả thiên tài ngồi đây lập tức lộ ra hứng thú.
Mẫn Hạo Tâm là nhân vật nổi danh, thanh danh tại Tây Huyền Vực cùng với Mã Hóa Nguyên, Tiết Chân, Tô Cảnh Dương. So với Tô Cảnh Dương chỉ nhỏ hơn hai tuổi, tu vi kém một bước mà thôi, tuy rằng Mẫn Hạo Tâm không phải vương giả tiểu thành nhưng lại có nhiều chiến tích đả bại vương giả tiểu thành.
Huyền Thiên mặc dù đã ngưng tụ tam hồn, có thể đánh bại vương giả bình thường thì chiến lực cũng đã vô cùng nghịch thiên rồi. Thực lực của vương giả tiểu thành vượt qua xa vương giả bình thường có thể so sánh, Mẫn Hạo Tâm có chiến lực đánh bại vương giả tiểu thành tức thực lực rất cường đại.
Tu vi nửa bước vương giả có thể vượt cấp đánh bại vương giả tiểu thành sao? Mấy yêu nghiệt đạt trình độ cao nhất lúc tu vi còn là nửa bước vương giả cũng không thể làm được điều này.
Bất quá mấy yêu nghiệt biến thái đạt trình độ cao nhất sau lưng có bối cảnh thật lớn, tu luyện võ học cường đại, thân mang bảo khí cường đại. Thực lực khủng bố cùng ngoại lực kết hợp, mới có thể tại tu vi nửa bước vương giả đánh bại vương giả tiểu thành, Huyền Thiên có thể đạt tới sao?
Trong lòng tất cả vương giả thiên tài đều không khỏi suy nghĩ.
Tuy rằng Huyền Thiên đơn giản đánh bại Chương Tuấn nhưng mà Mẫn Hạo Tâm cũng hiểu rõ, Huyền Thiên nếu muốn đánh bại Chương Tuấn mà không dùng lá bài tẩy của mình, chỉ dựa vào ngưng tụ tam hồn không có khả năng quá lớn.