Lục Áo đi xem một vòng, cơ sở hạ tầng trên thuyền đúng thực không có vấn đề.
Xem xong cơ sở hạ tầng, Lục Áo tiếp tục xem động cơ và các thiết bị khác.
Vu Hoành Thâm giới thiệu: “Dựa theo yêu cậu của cậu, động cơ máy đổi thành động cơ 3427 của Tân Sài dùng dầu ma dút, 526 mã lực, có thể đi bất kỳ đâu.”
Lục Áo kiểm tra giấy chứng nhận và hợp đồng, đúng là động cơ Tân Sài 3427 dùng dầu ma dút.
Vu Hoành Thâm lại nói: “Máy dò cá cũng theo yêu cầu của cậu mà đổi mới, nhãn hiệu của nước U đó, 30.000 tệ 1 cái, đảm bảo vừa mở lên thì mọi tình huống dưới biển cậu đều nắm rõ trong lòng bàn tay.”
Lục Áo đi qua mở máy xem thử.
Thực ra tác dụng của máy dò cá có hạn, ở vùng biển rộng và lặng sóng thì còn dùng ổn, vào những thời điểm khác hiệu quả bình thường, Lục Áo không quá ỷ lại vào nó, cậu kiểm tra xong thấy không vấn đề liền đánh dấu tích lên.
Vu Hoành Thâm dẫn cậu đi xem từng thiết bị một.
Con thuyền này của Lục Áo tương đương với đơn hàng điều chỉnh đặc biệt, bên trong có rất nhiều máy móc đều được đổi mới, trước đó vài hôm còn đặc biệt gỡ bỏ phần lưới kéo sau đó cải tạo lại một phen, đem vị trí đó sửa thành kho đông lạnh.
Diện tích kho đông lạnh có hơn 30m2, bên trong lắp đặt máy cấp đông tân tiến nhất, khi máy hoạt động thì nhiệt độ trong kho có thể đạt mức -300.
Cái máy này ngốn hơn 80.000 tệ, mỗi lần mở sử dụng cũng rất hao dầu.
Lục Áo xem qua kho lạnh xong mới đến xem khoang nghỉ.
Đây là thuyền tư nhân của cậu, trên thuyền có tổng cộng 3 khoang, 1 khoang cho chủ thuyền, 2 khoang cho khách, khoang cho chủ thuyền to gấp đôi khoang cho khách, thậm chí bên trong còn có bàn ăn đã được cố định, ngoại trừ có hơi dài ra nhìn chung không khác gì với căn phòng trên bờ của cậu là mấy.
Lục Áo rất vừa lòng.
Nếu Tống Châu có thời gian, bọn họ có thể lái thuyền ra biển du lịch.
Lúc đi du lịch, cậu có thể biến về hình rồng, nằm trên boong tàu rộng rãi phơi nắng.
Vu Hoành Thâm thấy cậu hài lòng đến thế, trong lòng cũng nhẹ thở phào, đảm bảo nói: “Chỗ chúng tôi cái gì cũng dùng đồ tốt nhất, sẽ không dễ xảy ra vấn đề. Nếu như có gặp phải sự cố gì, cậu cứ kéo thuyền đến cho tôi, tôi miễn phí bảo trì trọn đời cho cậu.”
Lục Áo gật đầu, “Cảm ơn.”
“Ha ha ha, đừng khách sáo. Đương nhiên, phí của vật liệu phải do cậu tự thanh toán nha.”
“Đó là chuyện nên làm.”
“Vậy những chuyện còn lại chúng ta vào văn phòng bàn nhé?”
“Được ạ.”
Lục Áo theo Vu Hoành Thâm vào văn phòng.
Vu Hoành Thâm đưa cho cậu rất nhiều văn kiện, “Con thuyền này chúng tôi đã đưa đi đăng ký tại các cơ quan liên quan rồi, con thuyền còn sử dụng mã ‘Thuyền cá Kiềm Minh 0356’, những thay đổi của con thuyền đều đã báo cáo hết rồi.”
Vu Hoành Thâm nói rồi đưa cậu các tài liệu liên quan, “Còn nữa các loại đánh giá của năm đều đã đăng ký hết rồi, thời gian này năm sau cậu lại đi lần nữa là được.” (Đánh giá kiểm tra chất lượng, an toàn kỹ thuật và bảo vệ môi trường phương tiện giao thông)
Lục Áo vừa nhìn vừa gật đầu.
Vu Hoành Thâm tiếp tục nói: “Tôi đã uỷ thác cho một công ty chuyên nghiệp làm báo cáo kiểm tra của cả con thuyền rồi, bản báo cáo đây, bên trong có đầy đủ tham số và phân tích cụ thể, những cải tạo của chúng tôi khá ưu tú, cậu có thể tham khảo thử.”
Lục Áo nhận lấy sổ báo cáo dày nặng.
Nội dung của sổ báo cáo quả thực được viết vô cùng chi tiết.
Vu Hoành Thâm nói: “Thuyền của cậu thuộc loại hình thuyền to, thường sẽ phối theo một đến hai thuyền con, cái này tôi cũng đã phối cho cậu một thuyền con do công ty Hoa Ninh sản xuất, đều là miễn phí cả.”
“Cảm ơn ạ.”
“Không cần khách sáo. Tài liệu đều ở đây hết, nếu cậu không ý kiến chúng ta bắt đầu tính phí nhé?”
Trong những lần nói chuyện sau đó, Lục Áo đã thêm rất nhiều thứ cũng đổi rất nhiều thứ, mỗi lần cậu đều scan giấy uỷ quyền qua nhưng hợp đồng chính thức vẫn chưa ký.
Vu Hoành Thâm có chút lo lắng tiền sẽ không thể kịp thời thu về, sau khi hỏi xong thì cẩn thận quan sát sắc mặt cậu.
Lục Áo không chút dây dưa, trực tiếp gật đầu, “Không thành vấn đề.”
“Ha ha ha ha, sảng khoái. Hoá đơn đều ở đây hết, cậu cứ xem thử trước, nếu có vấn đề chúng ta sẽ thảo luận từ điều một.”
Lục Áo nhận lấy những hoá đơn dày nặng đó, lật từng tờ một xem.
Vu Hoành Thâm làm việc rất tốt, trên cơ bản không có mục nào nhầm lẫn hay sai trái.
Lục Áo xem một tờ ký một tờ, khi cậu xem tới cuối cùng tổng tiền cần thanh toán là 317.000 tệ.
Nhiều hơn 200.000 tệ so với hợp đồng uỷ thác lúc đầu ký.
Vu Hoành Thâm có chút thấp thỏm không yên.
Lục Áo không nói gì, trực tiếp ký tên, “Số liệu đúng hết rồi, tôi chuyển khoản được không?”
Vu Hoành Thâm vui cực, “Tuỳ theo ý cậu, quẹt thẻ cũng được mà chuyển khoản cũng được!”
“Vậy tôi quẹt thẻ.”
Lục Áo trực tiếp quẹt thẻ, Vu Hoành Thâm viết biên lai, ông ta mở to hai mắt nhìn số tiền được chuyển vào tài khoản mình, sau đó cười không ngậm được miệng đưa biên lai cho Lục Áo, “Tôi làm ăn bao nhiêu năm rồi, cậu em đây là người sảng khoái nhất nhì! Con thuyền kia thế nào? Cậu muốn để chỗ tôi trước rồi tìm người lái về hay là cậu tự lái về?”
“Tôi tự mình lái về.” Lục Áo nói, “Giấy chứng nhận tôi cũng đem theo rồi.”
Vu Hoành Thâm có chút lo lắng, “Nếu bây giờ cậu lái về, có thể sẽ phải lái thuyền đêm, nếu không cứ tìm chỗ nghỉ ngơi trước, đợi ngày mai trời sáng rồi lại lái về?”
Lục Áo suy nghĩ cảm thấy rất có lý bèn gật đầu, “Vậy tôi tìm khách sạn gần đây nghỉ một đêm.”
“Chỗ chúng tôi có hơi hẻo lánh, khách sạn cao cấp không dễ tìm, nếu cậu không ghét bỏ thì đến nhà tôi ở tạm thế nào?”
“Không cần đâu, tôi không muốn làm phiền mọi người, lần sau nhé.”
Lục Áo tạm biệt Vu Hoành Thâm, sau đó tìm một khách sạn gần đó đặt một phòng giường đôi, cậu khóa trái cửa rồi gọi cho Tống Châu đến đón.
Tống Châu đưa cậu đến phòng nghỉ của mình tại viện nhỏ của Tổ Chức Giám Sát, “Có phải mệt lắm không? Em ngủ một giấc trước đi, đợi anh xử lý xong công việc của chiều nay, chúng ta cùng về nhà.”
Lục Áo ngáp to, “Cũng được.”
Nói rồi cậu đưa mắt quan sát xung quanh.
Cậu đến viện nhỏ này mấy lần rồi, nhưng vẫn là lần đầu biết Tống Châu có phòng nghỉ ở đây.
Căn phòng này được trang trí theo phong cách cổ xưa, giường ngủ thuộc loại giường gỗ có khung giường được chạm khắc hoa văn tinh xảo, vừa nhìn là biết rất mắc.
Chăn màn gối đệm là màu xám khói, thoạt nhìn rất mềm mại và thư thái.
Lục Áo tò mò nhìn vài lần, quay đầu hỏi: “Bình thường anh có ngủ ở đây không?”
“Trước khi quen em thì lười về nhà nên ở lại đây.” Tống Châu nhẹ nhàng đẩy vai cậu, “Gối đệm được đổi mới gần đây, phòng tắm thì bên này, em có thể tắm trước rồi ngủ một giấc ngon.”
“Cũng được.”
Lục Áo theo bước chân anh đi đến phòng tắm.
Phòng tắm này của Tống Châu còn to hơn căn phòng nhà họ.
Trang trí bên trong vô cùng hào nhoáng, xa hoa đến nỗi phản ứng đầu tiên của Lục Áo là nhớ lại lần cậu kéo Tống Châu đến căn nhà ở dưới quê, không biết khi đó có làm Tống Châu chịu tủi thân không nữa.
Lục Áo quay đầu nhìn, “Anh có quần áo để thay không?”
“Có.”
Tống Châu dẫn cậu đến phòng thay đồ ẩn bên cạnh xem thử, bên trong đủ loại quần áo xuân hạ thu đồ và phụ kiện, có cả quần áo kiểu trung và âu phục.
“Quần áo đều ở đây cả, quần áo mới của mùa này vẫn chưa được đưa qua, bên trong hình như không có đồ mới.”
Tống Châu quay đầu, ngậm cười hỏi: “Hay là —- Em chịu khó một chút?”
Lục Áo còn tưởng rằng anh sẽ nói, anh về nhà lấy, nào ngờ anh lại nói như vậy làm cho câu ngớ người ra.
Mặc quần áo của bạn trai gì gì đó, trước đây ngay cả nghĩ cậu cũng chưa từng nghĩ qua.
Lục Áo khẽ hít sâu, giả vờ như không có gì nói: “Được, chỉ mặc một lát thôi.”
Tống Châu cong cong hai mắt.
Lục Áo lại hỏi: “Quần lót thì sao? Cho em một cái quần lót.”
“Quần lót cũng không có đồ mới.”
“…… Ò.”
Tống Châu nghiêng đầu, “Của anh có hơi to, em chịu khó tí nhé?”
Lục Áo đột ngột chết máy, khuôn mặt đỏ bừng.
Tống Châu bật cười thành tiếng, đưa tay xoa xoa đầu cậu, “Đùa em thôi, sao em lại ngoan đến thế? Để anh đi lấy cho em.”
“Đợi đã!” Lục Áo nắm lấy cánh tay anh, tim đập như trống, liếm liếm môi, “Không, không cần đâu. Chịu khó chút là được.”