Nếu bổn bảo bảo mà không nhượng bộ, có quỷ mới biết được tên điên này sẽ làm gì?
Chết tiệt, thiên thần tốt co được thì sẽ dãn được.
Nghĩ tới vấn đề thu thập độ hảo cảm là Tịnh Hề muốn chết luôn cho xong.
Trải qua trăm ngàn đắng cay, độ hảo cảm vẫn vững yên như bàn thạch. Đến cả 0,01% cũng không thèm tăng.
Người anh em, tôi phải làm sao với anh bây giờ?
Con mắt ngập nước cố bắn ra vài tia phong tình câu trai. Tịnh Hề không kháng cự nữa, tay cô chủ động vuốt ve thứ khổng lồ to lớn này. Vừa sờ vừa bóp, cô liếm môi hỏi anh: “Anh hứa với em…”
“Hứa gì?” Thần trí Lạc Cẩm Tu lúc này đang bay bổng tận chín tầng mây rồi. Hơi đâu mà quan tâm xem bé con vừa nói gì chứ…
Em ấy nói gì đều đúng hết…
“Không được chạm vào em khi em không muốn.”
“Được, được…” Lạc Cẩm Tu thở dồn dập, ngồi cạnh thành giường, bắt đầu híp mắt hưởng thụ sự phục vụ tận tình của Tịnh Hề…
Ôi, anh thực sự không nỡ nhưng nếu…
Mắt hoa đào diễm liễm, đỏ ngầu màu sắc ái dục đặt lên bờ môi no đủ kia. Cảm giác ra ra vào vào trong đó sẽ như thế nào nhỉ?
Tịnh Hề trông ánh mắt bất thiện mà Lạc Cẩm Tu nhìn mình, cô ác ý bóp mạnh tay…
Lại nghĩ cái chó gì thế?
Lời vừa hứa quẳng ra sau đầu rồi à?
“A…a…đúng rồi..ôi…”
“…”
_______________________________
Đêm nay, thật khó ngủ…
Tịnh Hề lén lút lấy ngón tay, đặt dưới hai lỗ mũi của Lạc Cẩm Tu, dò thử xem anh đã ngủ chưa…
Hơi thở đều đặn như vậy…
“Cẩm Tu…”
“Lạc Cẩm Tu…”
“Chó Cẩm Tu…”
“Đồ cầm thú…”
Lẩm nhẩm gọi đi gọi lại tên người nằm cạnh, biệt danh xưng hô nghe tới đoạn sau càng ẩn ẩn sự khinh bỉ. Gọi thế rồi, mà anh ta còn ngủ ngon…
Tịnh Hề kéo lấy cái chăn khác trên giường, chùm lên người. Bắt đầu móc máy tính bảng ra, bật lên, dò tra tư liệu về các sự việc xảy ra hơn trăm năm trước…
Điều đáng ngờ nhất là trong kịch bản đâu có tình tiết nam phụ đại nhân biến thành quỷ…
Một trăm năm qua, nam nữ chính hiển nhiên là mồ xanh mả đẹp…Có khi con cháu ba đời đẻ ra hết rồi cũng nên…
Lạc Cẩm Tu đã làm thế nào để đánh lừa tất cả mọi người trên thế giới…
Lí do vì sao thiên đường bặt âm vô tín…
Năm 2022 đã diễn ra sự kiện gì chứ…
Cô thức hơn tiếng để dò những thông tin coi là đáng để tâm trên mạng. Song, cuối cùng chỉ là mò kim trong đáy bể…
Quá khó…
Không than thở được, thời gian đã qua lâu lắm…
Cả con chuột Bếu đáng ghét chỉ biết ăn ăn ngủ ngủ kia nữa. Cô có hỏi nó chuyện gì, cái mõm chuột như kiểu bị khoá chặt vậy. Nhiều lúc hỏi đi hỏi lại, chuột nhỏ trực tiếp logout, để lại Tịnh Hề còn ngây ngốc…