Tô Khiết cũng cảm thấy cạn lời.
Liễu Ảnh nhìn bọn họ, trong lòng càng hâm mộ, tình cảm của bọn họ thật là tốt.
“Hạo Thần, cậu không nhịn được việc nhỏ thì chuyện lớn sẽ không thành, bây giờ cậu tranh chấp với bà cụ sao? Vậy cậu còn muốn cưới Tô Khiết hay không?” Phạm My nói lời sâu xa khuyên anh: “Bà cụ đang tức giận, cậu phải lùi bước, lùi bước.”
“Lùi bước? Nếu tôi lùi bước thì nhà họ Đường sẽ gả cô ấy ra ngoài.” Cậu ba Nguyễn hừ lạnh, hôm nay nhà họ Đường đã chuẩn bị tiệc xem mắt.
Dưới tình huống này còn muốn anh lùi bước sao? Coi anh là người chết à?
“Tôi nói cậu lo lắng như thế làm gì? Không phải Tô Khiết là người quyết định hay sao, nếu Tô Khiết không muốn thì không ai có thể ép buộc con bé, cho nên chuyện này phải xem Tô Khiết lựa chọn thế nào.” Phạm My không nhịn được, trực tiếp cười ra, bà lần đầu tiên phát hiện Nguyễn Hạo Thần đứa nhỏ này lại có lúc đáng yêu như vậy.
Ừ, không tệ, xem ra anh thật lòng với Tô Khiết, nếu không thì cũng sẽ không như vậy.
Con ngươi Nguyễn Hạo Thần khẽ lóe lên, sau đó nhanh chóng nhìn về phía Tô Khiết: “Em phải đồng ý với anh, không được chọn người đàn ông khác, không, không được nhìn người đàn ông khác, cũng không thể để ý người đàn ông khác.”
“Anh Nguyễn, yêu cầu của anh đúng là nhiều.” Khóe môi Tô Khiết giật giật, người này không phát hiện yêu cầu của mình quá nhiều sao? Theo như anh nói, có phải cô nên giả vờ bị mù bị điếc hay không?
Nói thật, yêu cầu của cậu ba Nguyễn thật sự rất trẻ con!!
“Đúng là quá nhiều.” Phạm My cười khẽ lắc đầu, lúc này cậu ba Nguyễn giống như đứa trẻ chưa lớn.
“Em không đồng ý thì anh không buông tay, cùng lắm thì anh lại chịu thêm mấy gậy của ông cụ thôi.” Thái độ của cậu ba Nguyễn vô cùng kiên quyết, anh muốn cô thấy thái độ của mình, anh biết chỉ cần cô đồng ý thì nhất định sẽ làm được.
“Được rồi, anh buông tay trước đi.” Tô Khiết nghe anh nhắc đến chuyện bị đánh thì con ngươi lóe lên, vừa rồi ông ngoại đánh anh không biết có nặng hay không? Không biết anh có bị thương hay không?
Nếu anh lại bị đánh mấy lần nữa?