Bốn mươi mốt ngày sau khi Thế giới mặt đất bị hủy diệt.
Trong phòng tài liệu mấy ngàn thước dưới sa mạc.
Cố Thanh Sơn yên tâm mà ngồi.
Một bầu linh trà được ủ.
Cố Thanh Sơn xốc ấm trà lên, châm cho mình một chén, nâng lên tay nhấp một ngụm.
Linh trà có mùi thơm ngát mà thanh nhã, có hiệu quả nâng cao tinh thần.
Dưới tình huống bình thường, Cố Thanh Sơn chỉ uống chút rượu để giết thời gian, nghỉ ngơi tiêu khiển.
Chỉ có những lúc cần tuyệt đối thanh tỉnh, hắn mới có thể pha một bình trà, từ từ uống, từ từ suy tính.
Đúng vậy, hắn đang bị mắc kẹt ở thế giới đã bị hủy diệt này.
Mặc kệ Người tạo vật của Đất đã xảy ra chuyện gì, sự thật này cũng không thể thay đổi.
Làm một tu sĩ ba nghìn thế giới cảnh, Cố Thanh Sơn đương nhiên có thể mở ra hư không, một mình đi đến những thế giới khác.
Nhưng bên ngoài thế giới mặt đất là nơi nào? Là Vực Sâu hay là chín trăm triệu tầng thế giới?
Có khi nào quái vật Vực Sâu đang lén lút theo dõi?
Nên làm gì mới có thể từ nơi này trở về chín trăm triệu tầng thế giới?
Hết thảy đều không biết.
Cố Thanh Sơn uống cạn chén trà, lại châm thêm cho mình một chén.
Hắn yên lặng suy nghĩ.
Không biết qua bao lâu, hắn nâng chén trà, đi tới nơi tận cùng của mật thất, mở ra hệ thống chứa đựng số liệu, bắt đầu tìm đọc tri thức và tình báo của nơi này.
Từ lần đầu tiên tiến nhập thế giới này, hắn phá giải toàn bộ hệ thống phòng ngự, thu được quyền hạn tương ứng. Đối với hắn, lần thứ hai tiến nhập hệ thống dễ như trở bàn tay.
“Ngươi đã chuẩn bị chỗ này, ta không tin đến một chút dấu vết cũng không để lại…”
Cố Thanh Sơn vừa lầm bầm vừa lật xem các loại tư liệu.
Một sự tồn tại vĩ đại như Người tạo vật của Đất, tuyệt đối không làm những chuyện vô ích.
Từ lúc mới vào đây, Cố Thanh Sơn đã đại khái nhìn qua một lần tư liệu số liệu.
Ngoại trừ một ít thiết kế máy móc còn có chút giá trị, những cái khác không có cái gì đủ để cho Cố Thanh Sơn chú ý.
Lúc này nhìn lại, Cố Thanh Sơn nghiêm túc hơn rất nhiều.
Cơ sở dữ liệu khổng lồ còn được trình bày theo hình thức rất xa xưa, toàn lực vận hành tốc độ hiển thị số liệu cũng rất hạn chế.
Mà toàn bộ cơ cở dưc liệu bao gồm tình báo và tri thức của thế giới này, muốn một lần hiển thị tất cả cũng không phải chuyện dễ dàng.
Cố Thanh Sơn toàn lực tìm đọc tư liệu, hao tốn mất mấy ngày.
Thế nhưng, những tài liệu này vẫn không cung cấp cho hắn bất cứ tình báo nào có giá trị.
Cố Thanh Sơn chưa chịu từ bỏ ý định, lấy địa chỉ của tất cả các tổ chức nghiên cứu khoa học từ bản đồ rồi rời phòng cất giữ tài liệu bí mật.
Hắn bắt đầu lang thang khắp thế giới đã bị hủy diệt này, tìm kiếm tất cả các loại máy móc và linh kiện hữu dụng trong đống phế tích.
Lại qua năm ngày.
Tối nay, giữa lúc Cố Thanh Sơn đang đứng giữa một sở nghiên cứu khoa học bị sụp đổ, chăm chú kiểm kê thiết bị máy móc mình thu được, thì có một việc bất ngờ đã xảy ra.
Cố Thanh Sơn lòng có cảm giác, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lên khoảng không trên bầu trời.
Vô số đường sao băng xẹt qua bầu trời, mang theo ánh sáng chói lóa rơi xuống mặt đất.
Nếu như chỉ có một hai ngôi sao băng thì có thể coi là ngẫu nhiên, nhưng khắp bầu trời đều là mưa sao băng liên tiếp không dứt kéo dài thật lâu.
Không giống như là chuyện ngẫu nhiên.
Cố Thanh Sơn kéo mũ chiếc áo choàng lên che kín đầu, cả người được ẩn giấu trong chiếc áo choàng, ẩn vào bóng tối của những vết tích bị tàn phá.
Đợi một hồi, cơn mưa sao băng hoàn toàn chấm dứt, thế giới lại trở về tĩnh mịch.
Không hề xảy ra bất cứ chuyện kỳ quái nào.
Cố Thanh Sơn ngừng thở, phóng ra thần niệm, cẩn thận tìm kiếm trong nhưng chỗ sao băng rơi xuống.
Chỉ thấy một số thiết bị hình cầu rơi xuống đất, liên tục tản ra bốn phía một loại khí màu xanh biếc.
Đại dương, mặt đất, sa mạc, núi rừng, những nơi nhân loại đã từng cư trú, vân vân, tất cả mọi nơi đều xuất hiện những thiết bị hình cầu như vậy.
Những thứ này là gì?
Cố Thanh Sơn tiếp tục quan sát.
Sau chừng mười giây, một chuyện khác thường nào đó bắt đầu lặng lẽ xuất hiện.
Ở tòa thành đổ nát này, những thi thể hư thối bắt đầu đứng lên.
Chúng nó lung lay lắc lư, chậm rãi di chuyển, tựa như khôi phục năng lực hoạt động.
Thứ này Cố Thanh Sơn quá quen thuộc.
Hoạt tử nhân?
Tại sao lại là hoạt tử nhân?
Trong lòng Cố Thanh Sơn có phần không thể hiểu nổi.
Túi trữ vật đột nhiên mở ra, đồng tiền vàng nhảy ra ngoài.
“Sao ngươi lại chạy ra đây?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Đồng tiền vàng nhìn có vẻ vô cùng sốt ruột, leng keng leng keng mất nửa ngày.
Theo lời của nó, Cố Thanh Sơn dần dần hiểu ra mọi chuyện.
Thì ra đây là cách thế giới mặt đất khôi phục.
Đồng tiền vàng là do nguyên lục của thế giới mặt đất ngưng tụ mà thành, theo một ý nghía nào đó, nó chính là “Khí linh” của thế giới này.
Trước đây nó được Người tạo vật của Đất đưa rời khỏi thời không này và đi đến thời cổ đại.
Dưới tình huống như vậy, thế giới mặt đất giống như con người mất đi linh hồn, không thể chủ động phòng ngự trước bất kỳ công kích nào.