Rời khỏi khách điếm, Huyền Thiên liền đi lãng vãng không có mục đích trên đường, lúc này chính là thời gian mặt trời lăn, trên đường tương đối thưa thớt, một ít quầy hàng đều đang thu thập hàng hóa chuẩn bị về nhà.
Thùng thùng – – thùng thùng – – thời điểm Huyền Thiên đi đến một ngã tư đường thì trong lúc đó lại có một hồi thanh âm trầm đục truyền khắp mặt đất, tựa hồ như mặt đất đang chấn động vậy.
Huyền Thiên hình như nhận thấy có gì đó nên ánh mắt nhìn sáng bên phải ngã tư, chỉ thấy cách đó mấy chục thước có một yêu thú hai đầu cao hơn ba mươi mét vọt ra từ giữa ngã tư đường, tốc độ rất nhanh, xoay chuyển phương hướng vọt tới hướng Huyền Thiên.
Yêu thú hai đầu này giống như ngựa nhưng lại đủ mọi màu sắc, dưới chân có mây mờ sương mù, hiển nhiên là một loại yêu thú.
Đường của thành Tịch Dương vô cùng rộng lớn nên yêu mã hai đầu cao hơn ba mươi mét này dàn hàng mà đi cũng đều dư.
– Toàn bộ tránh ra – – !
Trên lưng con ngựa kia vang lên một thanh âm.
Vài võ giả bán hàng muốn thu dọn quầy hàng dời đi một chút nhưng chưa kịp thu quán thì đã bị móng ngựa cự đại đảo qua, quầy hàng lập tức biến thành nát bấy, vài võ giả địa giai đều bị đá bay.
Yêu mã này nhìn qua thân hình không lớn lắm, nhưng mà thực lực lại tương đương với võ giả cảnh thiên giai.
Huyền Thiên nhướng mày, là người nào mà dám can đảm kiêu ngạo ở trong thành Tịch Dương như vậy? Tuy rằng thành Tịch Dương không cấm cưỡi yêu thú nhưng ở trong thành giục ngựa chạy nhu điên, đả thương người khác thật sự là có chút quá đáng.
– Là vạn sơn lãnh thổ Đồng gia….!
Cách đó không xa có một võ giả lên tiếng kinh hô.
– Đồng gia ở trong Vạn Sơn, thu phục được rất nhiều loại yêu thú, đây chính là yêu thú ngũ thải lưu ly mã cấp thượng giai, thậm chí còn hơn cả võ giả thiên giai cảnh cửu trọng….!
– Thực lực của Đồng gia không hề thua kém thành Tịch Dương, thiếu gia chủ Đồng Nghệ chính là người mà Tịch Tịch tiểu thư khó cự tuyệt lời cầu hôn nhất….!
……- Không nên chặn đường, tránh ra – – !
Thời gian mọi võ gian còn đang nghị luận thì yêu thú ngũ thải lưu ly mã hai đầu sau khi đá lăn vài người thì tốc độ không hề giảm chút nào, tiếp tục lao đến bên hướng Huyền Thiên.
Tất cả các võ giả trên đường phố đều sợ tới mức chạy về hướng hai bên.
Huyền Thiên cũng là một bước cũng không động, trông thấy yêu thú ngũ thải lưu ly mã, ánh mắt chặt chẽ, một luồng khí thế khủng bố trong lúc đó phát ra, hư không bốn phía vặn vẹo tựa hồ như có kiếm khi vô hình đảo qua, trong lúc đó không gian mờ hồ xuất hiện một tầng gợn sóng ngạo thế cuồng phi.
Ánh mắt yêu thú ngũ thải lưu ly mã khi đối mắt với Huyền Thiên thì trong nháy mắt liền toát ra cảm giác sợ hãi thật sâu.
Yêu thú có cảm ứng cường liệt nhất với thực lực, Huyền Thiên chính là người đã từng giết chết yêu vương nên có lưu lại một ít loại khí tức khiến yêu thú sợ hãi đến cực điểm, hiện tại bạo phát đi ra thì sao mà yêu thú ngũ thải lưu ly mã lại không sợ được chút.
Lập tức yêu thú ngũ thải lưu ly mã dừng lại tốc độ lao về phía trước, một đôi chân trước dựng đứng lên phát ra một tiếng kinh sợ.
Tựa hồ như có một bức tường khí vô hình cản trở yêu thú ngũ thải lưu ly mã đi tới khiến nó không dám đi về phía trước một bước.
Yêu thú ngũ thải lưu ly mã trong lúc đó dừng lại đột ngột, thân thể thẳng đứng nên một luồng lực lượng khổng lồ đẩy về hướng phía sau, hai võ giả trên lưng ngựa không ngờ rằng yêu thú ngũ thải lưu ly mã sẽ có phản ứng như vậy nên không kịp phản ứng, lập tức bị hất xuống, ngã trên mặt đất.