Dù sao, thống trị một quốc gia cũng không phải hơn mười, mấy trăm người có thể làm được.
Đội ngũ rất nhanh hội tụ thành quy mô mấy nghìn người, cực kỳ hùng hổ.
Ngũ tông vọt vào hoàng cung, thủ vệ thậm chí ngay cả chống lại cũng không dám, một đường triệt về phía sau.
Điều này làm cho phe công kích đều dương dương đắc ý, bọn họ quá cường đại, làm người sợ hãi a.
Tuy các cường giả Ngũ Tông không tin lực lượng của hoàng cung yếu đuối như vậy, nhưng bọn hắn không thèm để ý, dù sao lúc này đây bọn họ xuất động lượng lực cường đại nhất, cường giả Thần cấp đạt hơn ba mươi bảy vị.
Hách Liên Thiên Vân thì như thế nào, bọn họ xuất động ba mươi người tổng có thể diệt được đi, bảy người khác liền có thể quét ngang. Nếu không phải thống trị một quốc gia tuyệt không phải vài người là có thể làm được, bọn họ căn bản không cần những thế lực này hiệp trợ, ngay cả Phá Hư Cảnh cũng không có.
Một bên thế không thể đỡ, một bên thì quân lính tan rã, Đinh Bình tự nhiên biết, này là Lăng Hàn đang phối hợp mình, muốn một lưới bắt hết, lần này tuyệt không lưu lại bất kỳ hậu hoạn nào.
Không bao lâu, đại quân đẩy mạnh đến chỗ sâu trong hoàng cung, đến trước Chính Hòa Điện.
Này là trung tâm của hoàng cung, điện nghị sự, Đồ Đằng đứng ở trên điện này.
Điện này là tượng trưng quyền lực của Đại Lăng Triều, một khi thất thủ mà nói, đối với đất nước là đả kích cực kỳ to lớn.
Nên coi như dẫn xà xuất động, đến nơi này cũng không thể lui nữa.
Đám người Phong Phá Vân, Vũ Hoàng, Mộ Dung Thanh, Hách Liên Thiên Vân xuất hiện, đứng ở phía trước nhất, mà thủ vệ trong cung thì đứng ở phía sau bốn người, rút đao, lộ ra quyết tuyệt không tiếc tử chiến.
– Hắc hắc, một đám gà đất chó cảnh!
Một lão nhân vật của Ngũ Tông nói, hắn gọi Tư Đồ Kiếm, bị phong ấn mấy nghìn năm, ngay cả lúc Mã Đa Bảo đánh Ngũ Tông, hắn cũng không có bị tỉnh lại, bởi vì nhiều người cũng không có “chôn” ở trong Ngũ Tông.
Hắn đến Thần giới mới bị tỉnh lại, bởi vậy tự nhiên không biết Lăng Hàn cường đại, chỉ cảm thấy hậu bối của mình quá phế vật, ngay cả con kiến hôi cũng không giải quyết được.
– Thổ cẩu, nói cái gì đó?
Hách Liên Thiên Vân quát to, trong mọi người miệng hắn là độc nhất.
– Ha hả, Chân Long hậu duệ thì như thế nào, chiến lực tối đa Tứ Tinh, chẳng lẽ còn có thể trở thành thiên tài Ngũ Tinh trong truyền thuyết?
Tư Đồ Kiếm phất phất tay.
– Dựa theo kế hoạch, trước trấn áp Nghiệt Long này! Chân Long huyết mạch a, đây chính là vật đại bổ.
Lập tức, có hai mươi chín người tiến lên trước vài bước, đứng chung với Tư Đồ Kiếm, bọn họ tự nhiên đã sớm định ra sách lược, do người nào đi đối phó Hách Liên Thiên Vân.
– Sách sách sách, ba mươi Sơn Hà Cảnh tiểu cực vị sơ kỳ!
Hách Liên Thiên Vân hắc hắc cười lạnh.
– Bất quá, các ngươi đoán sai một điểm, bởi vì cao thủ Thần cấp bên chúng ta không chỉ có bản tọa!
Phong Phá Vân, Vũ Hoàng, Mộ Dung Thanh, Thạch Linh đồng thời đi về phía trước một bước, không áp chế khí tức nữa, uy áp đặc biệt của Thần Linh trong nháy mắt bao phủ toàn trường.
Cái gì!
Ngũ Tông cùng bọn chó săn đều kinh hô, làm sao Đại Lăng Triều lại đột nhiên nhiều thêm bốn cường giả Thần cấp? Này đã làm rối loạn kế hoạch của bọn họ.
– Hừ, những người các ngươi, Đại Lăng Triều có chỗ nào có lỗi với các ngươi?
Vũ Hoàng chất vấn.
– Trước đây nếu không có tứ đệ khai thiên, các ngươi đều chỉ có thể ở lại Tiểu Thế Giới chờ chết, bị luyện hóa thành Nhất Giới Đan! Nhưng bây giờ, các ngươi lại lăn lộn với Ngũ Tông, thật là thông minh a?
—————