Nước sông lẳng lặng không tiếng động, phản chiếu đoạn ánh sáng của vô số thế giới.
Đột nhiên, một quái vật thời gian khổng lồ nhô lên từ trong sông, lướt qua Cố Thanh Sơn bay đi, cắn một nhát vào sự tồn tại vô hình nào đó, rồi lại rơi xuống dòng sông thời gian.
Chỉ kém chút nữa, nó đã cắn vào Cố Thanh Sơn.
Ý nghĩ chợt loé lên trong đầu Cố Thanh Sơn, hắn lại hỏi: “Thuật may mắn còn có thể chống đỡ bao lâu nữa?”
Đồng tiền lại truyền ý nghĩa đến: “Ba phút.”
“Cố gắng lên, tìm tiếp đi.” Cố Thanh Sơn khích lệ nói.
“Được.”
Đồng tiền màu vàng bay lên lần nữa, mang theo Cố Thanh Sơn lượn vòng quanh dòng sông thời gian.
Có nhiều lần, đồng tiền màu vàng gần như sắp đưa Cố Thanh Sơn xông vào một đoạn thời không, nhưng ngay giây cuối cùng, nó lại gắng gượng ngừng lại trên mặt sông của dòng sông thời gian, rồi bay lên giữa không trung, đưa mình và Cố Thanh Sơn chìm vào trong màn sương mù dày đặc.
Trong thời không đó cũng ẩn chứa cạm bẫy trí mạng!
Đồng tiền màu vàng tiếp tục quanh quẩn.
Một phút.
Hai phút.
Hai phút rưỡi!
Còn lại ba mươi giây cuối cùng!
Đồng tiền màu vàng quấn lấy Cố Thanh Sơn lượn một vòng, phát ra từng trận kêu gào.
Nó thật sự không tìm được chỗ có thể để Cố Thanh Sơn sống tiếp!
Thời gian tiếp tục trôi qua.
Mười giây cuối cùng!
Cố Thanh Sơn cắn răng, đột nhiên vươn tay ra, bắt lấy đồng tiền màu vàng, lập tức khởi động thuật pháp qua lại được gắn trên đó.
Vù
Ánh sáng vàng kim chợt lóe lên.
Đồng tiền mang theo hắn chuyển hướng khác, bay về phía bên bờ dòng sông thời gian.
Đó là thế giới của Đất thuộc về thời đại này.
Bầu trời tối đen.
Sấm nổi lên bốn phía.
Mưa như thác đổ trút nước xuống.
Thế giới như đại dương mênh mông, mưa lớn khắp nơi.
Một tia sáng phá vỡ bầu trời, chợt lóe lên trong màn đêm.
Cố Thanh Sơn bắt lấy đồng tiền màu vàng, cất nó vào trong ngực.
Hắn thuận theo nước mưa rơi xuống một khoảng, cho đến khi phát hiện không còn bất kì quy luật mang tính hạn chế nào xuất hiện nữa, lúc này mới lại bay lên bầu trời.
Tu vi và sức mạnh thuộc về mình, không hề bị trói buộc một chút nào.
Chuyện này hoàn toàn khác với thế giới của Đất.
Kì lạ, rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào?
Sau vụ việc ở thời xa xưa, tam ma vực sâu luôn ghi hận trong lòng, còn muốn cướp lấy song kiếm Thiên Địa, cho nên rất có thể đã chuẩn bị sẵn sàng ở tương lai, tạo ra một cạm bẫy cho hắn.
Đồng tiền màu vàng không muốn mang hắn tiến vào những thời không kia, đã chứng minh cho điều này.
Nhưng tại sao thế giới của Đất dường như cũng xảy ra thay đổi kì lạ nào đó?
Cố Thanh Sơn đưa hai tay ra, một bên cầm Thiên kiếm, một bên cầm Địa kiếm, kiếm Triều Âm và kiếm Lục giới Thần Sơn đồng thời hiện ra, bảo vệ hai bên hắn.
Một mình hắn xông vào màn mưa như trút nước bao trùm cả thế giới, đứng trên không trung, đánh giá tình hình xung quanh.
Mưa to làm tầm mắt nhoè đi.
Nhưng Thần Niệm lại dễ dàng phóng ra, quét ra bốn phương tám hướng.
Cả thế giới, ngoài mưa, thì không còn vật gì còn sống.
Cố Thanh Sơn không khỏi thầm kinh ngạc.
Hắn men theo phát hiện của Thần Niệm, rơi vào trong một đống đổ nát lớn.
Đứng tại chỗ một hồi.
Cố Thanh Sơn đột nhiên cao giọng nói: “Thưa ngài tôn kính, ngài có ở đây không?”
Lạch tạch lạch tạch lạch tạch.
Mưa trút xuống nền xi măng, phát ra âm thanh gần như sôi trào.
Đùng!
Sấm nổi lên.
Tia chớp chiếu sáng bầu trời đêm, lại rất nhanh bị bóng tối chiếm đoạt.
Không người trả lời.
Đồng tiền màu vàng trong tay phát ra từng âm thanh kêu gào.
Cố Thanh Sơn kéo chặt nón lá rộng vành hơn, bắt đầu đi qua đống đổ nát của một thành phố.
Cao ốc sụp đổ, trạm xe hoang tàn, cầu rỉ sắt loang lổ, trên quốc lộ cỏ dại mọc um tùm.
Đi thêm lát nữa.
Ngoài đổ nát, chỉ còn lại đổ nát, hoàn toàn không thấy bất kì sinh mạng nào.
Cố Thanh Sơn dừng bước.
Hắn đi tới một bên quốc lộ, đưa tay đẩy ra một mặt tường sụp đổ, vén lên vô số đồ vật linh tinh.
Một đồ vật khổng lồ tàn tạ nằm im đó bất động, rất nhanh đã bị nước mưa ngấm ướt.
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm đối phương, ngốc lăng tại chỗ.
Tia chớp lại xé rách bầu trời, trong nháy mắt chiếu sáng cảnh tượng này.
Thành phố hoang tàn không người.
Người kiếm tu đội nón rộng vành màu đen.
Các chiến giáp cơ động bị phá huỷ.
Đây giống như một thế giới sau này tận thế.
Cố Thanh Sơn thẫn thờ đứng tại chỗ, trong lòng suy đoán mọi chuyện.
Bỗng nhiên, một âm thanh trong trẻo vang lên trong lòng hắn.
Đinh!
[Giao diện làm việc của Chiến Thần đã được kích hoạt lại]