Cảm xúc của nàng đối với Tư Đồ Vũ Thiên không còn bài xích như trước nhưng cũng chẳng tiếp nhận hắn. Đối với nàng hiện tại, hắn giống như một bằng hữu mới quen biết, không thân không sơ*.
*không thân không sơ: không thân thiết cũng không sơ sài.
Mà Tư Đồ Vũ Thiên cũng không ép buộc nàng làm việc gì, hoàn toàn cưng chiều nàng, nếu nàng muốn ngôi sao trên trời, hắn chắc chắn sẽ tìm cách hái xuống cho nàng.
Cầm lên giỏ trúc đã để đủ những loại thảo dược cần thiết, Hàn Băng tiến về lò luyện đan, lau sạch sẽ bên trong lò, nhóm lại ngọn lửa dưới đáy lò sắp tắt, bắt đầu cho nước cất nàng làm ra cùng một vài nhánh thảo dược vào.
Lần này nàng luyện chế đan dược Thiên Túy đan.
Thiên Túy đan chỉ có công dụng bổ trợ, trước khi tiến vào trạng thái tu luyện, uống vào một viên Thiên Túy đan sẽ giúp kinh mạch mở rộng, tăng tốc độ lưu thông của nội lực, thúc đẩy quá trình tuần hoàn các mạch máu, như vậy tu luyện cũng sẽ nhanh hơn.
Sau khi hoàn thành tất cả các thao tác luyện đan, Hàn Băng yên tĩnh ngồi xếp bằng trên đệm ấm, vừa dùng nội lực cảm nhận sự chuyển biến bên trong lò đan vừa điều chỉnh độ lớn nhỏ của lửa.
Từ khi mở được cánh cửa phòng luyện đan, thời gian của Hàn Băng gần như được cố định lại, phần lớn đều là luyện đan.
Tư Đồ Vũ Thiên nhiều lần cưỡng ép lôi nàng ra từ đống đan phương, lo lắng thân thể nhỏ bé của nàng vì luyện đan mà chịu tổn hại.
Dạo gần đây, Tư Đồ Vũ Thiên cũng ra ngoài thường xuyên hơn, có khi tận ba ngày mới trở về. Nhưng mỗi lần trở lại, hắn đều mang theo một ít đồ vật kỳ lạ về tặng nàng.
Số đồ đó nhiều đến mấy tủ đồ để vẫn thấy chật, nhưng lần nào hắn cũng đem về cho nàng, mặc kệ nàng dùng hay không.
Hàn Băng lâu lâu sẽ đi đến thăm Nam Thiên Sang, dạy cậu nhóc một vài kỹ thuật luyện chế cơ bản, sau đó để cậu nhóc đi theo A Ngũ học hỏi về luyện kiếm đánh quyền.
A Ngũ dưới yêu cầu của “chủ mẫu tương lai” miễn cưỡng gật đầu đồng ý, mỗi ngày đều bỏ thời gian ra chỉ bảo Nam Thiên Sang.
Nam Thiên Sang thông minh chăm chỉ, học một biết ba làm ánh nhìn của A Ngũ về cậu cũng thay đổi, càng thêm ra sức dạy bảo.
“Xì! Xèo!”
Qua một canh giờ, trong lô đỉnh bắt đầu tỏa ra hương thơm thanh mát nhẹ nhàng, trong đầu Hàn Băng hiện ra cảnh tượng nước dược dần kết dính lại, sau đó tự động chia ra thành những viên đan dược nhỏ bé, xinh đẹp.
Hàn Băng đứng dậy mở nắp lô đỉnh ra, trước lúc những viên đan dược được hình thành hoàn toàn, nhẹ nhàng đổ vào một bát nước màu xanh lam sẫm.
Nhìn những viên đan dược nhanh chóng hấp thu số nước đó mà trở lên căng bóng và tròn trịa, Hàn Băng đóng nắp lô lại, cầm quạt tay lên, làm cho lửa cháy to hơn.
Thứ nàng vừa cho vào là dược thủy của Tinh Nha, Quy Hồi và Bì Sa đã được nghiền nhuyễn ra. Đối với Thiên Túy đan thì dược thủy vừa rồi chính là chất dẫn, có thể tăng khả năng thành công lên đến chín phần!
Sau một khắc, những viên đan dược cũng đã định hình hoàn hảo, mùi thơm ngát từ lô đỉnh truyền ra, muốn bao nhiêu sảng khoái liền có bấy nhiêu.
Hàn Băng chỉnh lại độ lớn nhỏ của ngọn lửa, khống chế hỏa lò vô cùng thuần thục. Quy trình cuối cùng này, nếu sai một bước liền phá hủy toàn bộ, thất bại hay thành công đều phụ thuộc vào giây phút này.
“Tách tách tách!”
Những tia lửa từ trên thanh củi bắn ra, tạo lên âm thanh tí tách vui tai. Trên đầu lô đỉnh truyền đến từng đợt khói trắng mờ ảo, xen khẽ vào đó là mùi thơm nhẹ nhàng của thảo dược.
“Cạch cạch!”
Âm thanh cực nhỏ phát ra, Hàn Băng ngay lập tức bỏ chiếc quạt trong tay xuống, cẩn thận mở lắp lò ra.
Đúng lúc này, cửa đá bên ngoài bỗng mở ra, một hình bóng quen thuộc tiến vào. Tư Đồ Vũ Thiên nhìn thân thể nhỏ bé của Hàn Băng lấp ló phía sau lò luyện đan nhanh chân bước tới gần.
“Ừm, Băng Nhi, đây là đan dược gì vậy?! Thành công rồi sao, chúc mừng nàng nhé!”
Hàn Băng không liếc nhìn hắn lấy một cái, vẫn bình thản xem xét những viên đan dược mới luyện xong.
Tổng cộng có tám mươi hai viên, trong đó có hai viên bị nứt vỡ một đường nhỏ, còn lại tám mươi viên khác đều tròn mịn nhẵn bóng, đều một màu xanh lục bắt mắt.
Tư Đồ Vũ Thiên nhìn nàng cẩn thận nâng niu từng viên đan dược, khẽ mỉm cười.
…(〜 ̄▽ ̄)〜 (๑╹◡╹๑)ノ 〜( ̄▽ ̄〜)…