Nhưng nàng lại có chút ngượng ngùng cùng khó mà đối mặt với muội muội…
Khi thân là ôn nhu đại tỷ, nhưng mình lại âm thầm muốn chia sẻ cùng một nam nhân với muội ấy trong tương lai.
Thấy được đại nữ nhi túnh cách ôn nhu của mình làm ra phản ứng…Lâm Thanh Hà không tự chủ được mà lộ ra nụ cười.
Nếu nữ nhi Uyển Hàm không muốn, nàng cũng sẽ không ép buộc nữ nhi phải ủy thân cho một nam nhân chỉ mới gặp nhau được vài lần.
Cho dù nam nhân kia là Hắc Lân thành chủ đi nữa.
Dù sao thì đã có tiểu nữ nhi Uyển Tình quan hệ tại đó…các nàng người một nhà, chú định sẽ có được một cuộc sống yên ổn tại Hắc Lân thành này.
Hiện tại đại nữ nhi không có ý tứ kháng cự, ngược lại còn lộ ra một chút chờ mong cùng huớng tới, như vậy Lâm Thanh Hà cũng không ngại mà tăng thêm một mối liên kết với Hắc Lân thành chủ.
Có hai nữ nhi quan hệ cùng ảnh hưởng…các nàng người một nhà đường lui vĩnh viễn được mở rộng!
“…”
Nguyệt Tình thiếu phụ quan hệ cùng Hồng Yến đã rất thân thiết, cho nên nàng rất thản nhiên mà tiếp nhận thường ngày điểm tâm một chuyện này.
Chỉ thấy Nguyệt Tình khuôn mặt trắng nõn nhẹ nhàng cọ sát lấy Hồng Yến một đầu cánh tay, nhu nhu mà cười nói:
“Như vậy ngày mai muội lại cho tỷ hầm một bát canh nấm…lúc đó tỷ cũng đừng chê muội muội ta tay nghề kém cỏi rồi!”
Thời gian này nàng cũng từng nhiều lần đi đến phủ thành chủ nơi đó ở lại, cho nên tại phòng bếp xa hoa kia học được không thiếu món ăn mới lạ.
Tiểu nữ hầu tên Song Nhi kia tuy nhỏ tuổi hơn nàng một chút, nhưng nếu bàn về nội trợ một chuyện này…Nguyệt Tình tự nhận bản thân mình còn cách xa nàng mấy con đường đâu.
Chỉ dành mấy ngày thời gian để học hỏi, nàng hiện tại đã có thể thuần thục làm ra một chút món ngon cho nữ nhi Tiểu Yến thưởng thức.
Nhìn xem Nguyệt Tình, hiện tại khác xa với bình thường luôn lạnh nhạt thái độ với mọi người xung quanh, Hồng Yến hơi buồn cười nói:
“Kia ta liền chờ mong món ngon của muội nha…đến lúc đó cứ mang đến phủ thành chủ nơi đó!”
Hơi dừng lại một chút, Hồng Yến tựa như tùy ý mà nói thêm một câu:
“Nếu được, muội cũng hầm lấy nhiều một chút chứ…phu quân của ta cũng rất ưa thích uống canh nấm đâu!”
Nghe vậy, Nguyệt Tình hơi ngây ngốc mà ngu ngơ đứng tại đó…
Nàng cứ như vậy mà trơ mắt nhìn xem Hồng Yến cùng Lâm Thành Hà hai người rời đi…rất nhanh thì đã lưu lại mấy đạo ôn nhu bóng lưng uyển chuyển.
“Tỷ tỷ…tỷ tỷ các nàng đều đã phát hiện sao?”
Đợi đến Hồng Yến các nàng triệt để rời đi vườn thú lối vào, Nguyệt Tình mới cúi người mà nhẹ giọng nỉ non lấy.
…
Lúc này, Hắc Lân thành rất nhanh đã hoàn toàn bị âm u màn đêm, cùng với vô số thanh âm rợn người từ bên ngoài bình nguyên cho bao phủ!
Ma thú tại buổi tối lúc hoạt động sẽ càng thêm thường xuyên…cho nên xung quanh Hắc Lân thành lúc này xuất hiện ma thú số lượng càng thêm nhiều.
Tuy tiếng rống giận cùng hét thảm của ma thú liên tục truyền vào trong tai…nhưng bên trong Hắc Lân thành ai cũng không mấy quan tâm!
Cho dù là mấy cái kia vừa mới đến đây thương nhân cùng người thân, bọn hắn cũng đã hoàn toàn không còn lo lắng cho an toàn của mình trước ma thú hay khấu tặc đoàn đột nhiên tập kích.
Tận mắt chứng kiến qua Hắc Lân thiết kỵ liên tục chém giết ma thú trong vài ngày qua, những thương nhân này đã hoàn toàn bị loại kia chiến lực cường đại cho rung động ở.
“…”
Thương đoàn cũng đã được phủ thành chủ chấp thuận, cho phép xây dựng một tòa phủ đệ rộng lớn ở Đông thành nơi đó.
Vị trí có phần gần với Tô gia phủ đệ cùng với Nam Thành khu vực lĩnh dân.
Các thương nhân cũng nhiệt tình giao ra số lớn kim tệ, chỉ vì để cho các thân nhân của mình lưu lại nơi này sinh hoạt, chờ đợi trong lúc bọn hắn thương đoàn đi đến Hắc Hùng thành trao đổi hàng hóa mới.
Hắc Lân thành bầu không khí cùng điều kiện an toàn, đã hoàn toàn làm cho các thương nhân mê mẫn.
Xây nên phủ đệ chỉ là một bước đầu tiên mà thôi, bọn hắn còn hướng về phủ thành chủ ngỏ lời muốn trở thành khách hàng quen thuộc của Hắc Lân thành!
“…”
Phía nam thành nơi đó…từng ngọn lửa cũng đã được thiêu đốt trở nên rực rở, chiếu sáng cả một khu vực rộng lớn giữa đêm khuya giá rét!
Thế giới này đêm khuya đặc biệt rét lạnh, cho dù lúc đi ngủ lĩnh dân cũng phải thiêu đốt lên đống lửa bên trong nhà để mà sưởi ấm.
May mắn là các nhà gỗ thiết kế cũng đã tính qua chuyện này, cho nên mọi người cũng không cần lo lắng sẽ ngạt khói.
Mà thời gian này đi theo thức ăn dự trữ sung túc, rất nhiều gia đình lĩnh dân đã tự mình dệt nên nhiều loại vải bố từ vỏ cây.
Ngoại trừ dùng để chế tác quần áo, các lĩnh dân còn kết hợp với tìm được tự nhiên sợi bông để mà kết thành chăn mềm, dùng tăng thêm ấm áp cho các gia đình trong đêm khuya giá lạnh.