– Đúng vậy a, còn có chuyện ta luôn luôn tò mò, Mệnh Vẫn cao nhất có thể có bao nhiêu trọng thiên?
Ở thế giới võ giả, truyền thừa được bảo lưu rất nghiêm, bí tịch công pháp, nguyên lý trận pháp, kỹ xảo luyện đan, thiên đạo pháp tắc, bao gồm cả kinh nghiệm, quy luật tu luyện cũng được bảo lưu chặt chẽ, tông môn cấp bậc thấp căn bản không cách nào biết được điển tịch Thánh Địa cấp Giới vương ghi lại những thứ gì, cho nên Mệnh Vẫn cao trọng thiên đối với các trưởng lão tại chỗ mà nói chính là một câu đố.
Dĩ nhiên, Tiêu Hạo Càn cũng không biết đến nhiều hơn bao nhiêu so sánh với các trưởng lão khác tại chỗ, bị mọi người vừa hỏi như vậy, Tiêu Hạo Càn lập tức liền bị hỏi khó.
Hắn há miệng, ngây ngốc một chút, rồi sau đó hàm hồ nói:
– Chúng ta đi lý giải những thứ kia có ý nghĩa gì, dù sao những thứ kia chúng ta cũng không dùng đến, bất quá lần này bất quá lần này nhìn quá trình Lâm Minh độ Cửu Vẫn một chút, hẳn là có thể hiểu rõ Cửu Vẫn cực tam trọng, hy vọng Lâm Minh không để cho chúng ta thất vọng mới tốt, nếu như bởi vì Luyện Thể Thuật của hắn tu quá cao, Mệnh Vẫn độ không qua, vậy thì làm trò cười.
Khi Tiêu Hạo Càn nói chuyện, chỉ nghe một tiếng ầm vang nổ lớn, nguyên khí thiên địa của Tiêu Dao Đảo đột nhiên run lên một cái, một khắc này, vốn chỉ là nguyên khí thiên địa hiện lên trạng thái nước xoáy xoay tròn đột nhiên kích động kịch liệt, phảng phất giống như xảy ra dị biến nào đó.
Tiêu Hạo Càn trừng mắt:
– Ừm? Xem ra Lâm Minh độ Mệnh Vẫn là thành công, sắp bắt đầu ngưng tụ thân thể, cũng đúng, trình độ tu luyện Luyện Thể Thuật của hắn hẳn là không quá cao, nếu như tu luyện Luyện Thể Thuật tới cảnh giới quá cao, thân thể cũng không toái giải được, độ Cửu Vẫn dĩ nhiên sẽ thất bại.
– Mỗi người các ngươi đều có vị trí và cương vị riêng, mặc dù là chuyện bé xé ra to, nhưng dù sao cũng là người đàn bà kia ra lệnh, chúng ta cũng không thể làm trái, làm dáng một chút là được.
Khi Tiêu Hạo Càn nói chuyện, mười một trưởng lão còn lại tất cả cũng bay đến vị trí của mình, bắt đầu thao túng vận chuyển trận pháp, che phủ thiên địa dị tượng này.
Lúc này, ở chỗ sâu trong Tiêu Dao cung, Lâm Minh đã hóa thành trạng thái dịch huyết nhục xương cốt, đã trải qua thời gian rèn luyện hơn một tháng, quả thật đã đạt tới lúc kết thúc.
Nhưng là võ giả độ Cửu Vẫn, giờ khắc cuối cùng trước mắt này, cũng là thời khắc quan trọng nhất trong quá trình cả Cửu Vẫn, bởi vì lúc này, bởi vì võ giả hoàn toàn thoát khỏi thân thể phàm thai, bắt đầu con đường thành thần, sẽ nghênh đón thiên đạo pháp tắc tẩy lễ, cũng là cái gọi là lễ nghi thành thần!
Lễ nghi thành thần sẽ ngưng kết mây nguyên khí, xưng hô là Cửu Vẫn mấy trọng thiên, cũng chính là từ lễ thành thần này mà đến, thân thể võ giả ngâm mình tắm ở bên trong mây nguyên khí, sẽ trực tiếp dung hợp với mảnh nhỏ thiên địa pháp tắc, nếu như dung hợp được hoàn toàn, sẽ khắc lại đại đạo phù văn ở trong xương thịt, chỗ tốt đối với tu luyện trong tương lai không thể tưởng tượng!
– Bắt đầu!
Mộ Thủy Thiên đã kéo dài một tháng chưa từng nghỉ ngơi, hít sâu một hơi, có chút mỏi mệt nhìn lên trời cao một cái, ánh mắt của nàng phảng phất giống như xuyên thấu Tiêu Dao cung, thấy được nguyên khí thiên địa ngưng tụ ở ngoài Tiêu Dao cung.
Nàng biết, một khắc cuối cùng này, chính là thời khắc kiểm nghiệm thành quả hết thảy cố gắng của nàng!
Ánh mắt Mộ Thiên Tuyết đến tột cùng có đúng hay không, một tháng này nàng tiêu hao hết cây Thập Tuyệt Ngộ Đạo Quả, cùng với nàng dốc hết tâm huyết cố gắng rốt cuộc có đáng giá hay không, cùng với thành tựu tương lai Lâm Minh rốt cuộc có thể đạt tới độ cao gì, từ thời khắc tối hậu của Cửu Vẫn này, Lâm Minh rốt cuộc có thể thừa nhận bao nhiêu thiên đạo pháp tắc tẩy lễ, liền có thể đại khái nhìn ra!
Cửu Vẫn bình thường, Cửu Biến Hóa Thần, Mệnh Vẫn tầng chín chính là bước chuyển ngoặt giữa Phàm Nhân cùng thần, là một cái cảnh giới là tối trọng yếu trước khi võ giả trở thành Thánh chủ, có thể nói là căn cơ của con đường thành thần!
Căn cơ này đánh cho vững chắc, mới có thể dựng lên lầu cao vạn trượng, nếu không, đến cảnh giới Thần Quân sẽ khó khăn vào nửa bước.
Hô hô hô!
Trong thiên địa, gió nổi mây phun, nguyên khí thiên địa mênh mông lao nhanh giống như thuỷ triều, mây nguyên khí còn chưa bắt đầu ngưng kết, bầu trời bao la của Tiêu Dao Đảo đã bắt đầu phát sinh một loạt biến hóa.
Ở chung quanh Tiêu Dao cung, các trưởng lão chấp chưởng che dấu trận pháp nhìn cảnh tượng thiên địa biến sắc này, một trưởng lão lẩm bẩm nói:
– Đại trưởng lão, mây nguyên khí lập tức sẽ ngưng kết, nhìn khí thế kia, hẳn là không nhỏ a.
– Ừm, hẳn là . . . Hẳn là rất lớn.
Tiêu Hạo Càn nuốt từng ngụm nước bọt, gật đầu nói, dĩ nhiên, đến tột cùng có thể ngưng kết ra mây nguyên khí dạng gì, trong lòng hắn căn bản không có nửa điểm khái niệm.