Nó yên lặng một hồi.
Bỗng nhiên, trong dòng nước màu xám tro, có một dòng nước bay ra, quấn quanh trên song kiếm Thiên Địa.
Tương ứng, một nhóm chữ nhỏ màu đỏ tươi xuất hiện ở trong hư không trước mắt Cố Thanh Sơn:
[Song kiếm Thiên Địa và linh hồn ngài đã hình thành cộng hưởng] [Bọn chúng đã sinh ra một quan hệ thần bí với sinh mệnh của ngài, khi ngài chết, bọn chúng cũng sẽ biến mất, khi ngài còn sống, bọn chúng chỉ có thể phát huy tác dụng ở trong tay ngài, bất kỳ ai khác cũng không thể có được sức mạnh của chúng.] [Hơi thở Vực Sâu của bọn chúng đã được che đậy, sẽ không bị bất kỳ sự tồn tại nào dễ dàng phát hiện.]Cố Thanh Sơn thở phào nhẹ nhõm.
Đối phương làm chuyện này, xem ra sẽ không động vào song kiếm Thiên Địa nữa.
Quả nhiên, giọng nói người tạo vật của Đất vang lên sau đó:
“Để phòng việc hai thanh kiếm này bị kẻ địch lấy mất, khi tạo nên binh khí Vực Sâu Vĩnh Hằng lần nữa, ta đã sửa đổi quy luật của bọn chúng một chút.”
Cố Thanh Sơn thành khẩn cám ơn nói: “Đa tạ ngài, tôi nhất định sẽ bảo vệ kiếm của mình thật tốt.”
“Cố Thanh Sơn, ngoài song kiếm Thiên Địa, rất nhiều thứ ngươi lấy được ở thời đại này đều không thể mang đi, những thứ này hất định sẽ làm bại lộ tung tích của ngươi khi ở tương lai, những quái vật vội vàng muốn báo thù sẽ men theo những đồ vật từ mấy chục ngàn năm trước đến tìm ngươi.”
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một hồi, đã hiểu ra ý đối phương.
Người tạo vật của Đất nhấn mạnh: “Chiến tranh trong tương lai còn khốc liệt hơn, hãy giữ gìn thực lực của mình thật tốt trước, dần dần lớn mạnh.”
“Không thể mang đi cái gì sao? Thiên sứ Đoạn Tội thì sao” Cố Thanh Sơn không nhịn được nói.
Ở thời đại này Tiểu Tịch đã bị rút quá nhiều sức mạnh, giờ phút này vẫn nhắm hai mắt ngủ mê man.
Nên làm gì đây?
Nếu mình mang Tiểu Tịch của bây giờ tới tương lai, như vậy một trong hai Tiểu Tịch, nhất định sẽ có một người biến mất.
Mình vẫn phải đến tương lai, đi cứu cô ấy mới đúng!
Nghĩ tới đây, Cố Thanh Sơn đã thả lỏng hơn.
Người tạo vật của Đất nói: “Trật tự tàn khốc trên người ngươi, hồn khí và tất cả đồ vật ngươi đã tạo ra ở thời đại này, ta sẽ trả lại cho thời đại, còn về Thiên sứ Đoạn Tội, nó sẽ tiếp tục sống theo vận mệnh trước đó của mình”
“Tôi có một ngọc bội hồ lô”
“Thứ đó thì không sao, thực ra thứ đó ta cũng không thể nhìn thấy, ta chỉ quan sát tất cả hành động của ngươi, hơn nữa khi nó sao chép song thể của Đất rồi ta mới biết được sự tồn tại của nó, huống chi nó cũng không phải tạo vật của thời đại này, mà là đồ vật tự sinh thành của thời xa xưa”
“Còn có, nón lá rộng vành màu đen trên người ngươi, có thể che lấp hơi thở của ngươi rất tốt, cho nên ngươi cũng có thể giữ lại nó.”
“Đã biết, cảm ơn.”
Trong lúc bọn họ nói chuyện, rất nhiều thứ hiện ra trong hư không, chìm vào trong dòng nước chảy xiết màu xám tro.
Ba đồng tiền, đao Hồn Trác, đĩa oanh kích đảo lộn ngũ hành, bụi gai cổ thụ, Thiên sứ Đoạn Tội Tiểu Tịch, thậm chí còn có truyền thừa của thiên cung Hoang Vân, mấy trăm phi kiếm, vân vân vân vân.
Đang lúc phi kiếm rời đi, Cố Thanh Sơn hơi có chút tiếc nuối, nhưng không còn cách nào, thứ thuộc về thời đại này hắn không thể mang đi.
Hắn chỉ có thể đưa mắt nhìn từng phi kiếm rời khỏi.
Đến nay Cố Thanh Sơn đã có thể điều khiển hàng ngàn phi kiếm, đáng tiếc giờ phút này cũng chỉ còn lại Triều Âm, Lục Giới Thần Sơn và với song kiếm Thiên Địa.
Ngay sau đó là Tiểu Tịch.
Lúc rời khi, trong lòng nó như cảm nhận được gì đó, đột nhiên mở mắt ra.
Tiểu Tịch vừa liếc đã thấy người tạo vật của Đất, không khỏi chấn động vì sức mạnh hào hùng của đối phương, hơi lộ ra vẻ sợ hãi.
“Ngươi có gì muốn nói với nó không?” Người tạo vật của Đất hỏi Cố Thanh Sơn.
Gương mặt Cố Thanh Sơn dần dần bị che khuất ở dưới nón lá, nhìn về phía Tiểu Tịch mờ mịt nói: “Tiểu Tịch, cô nhớ lấy, nếu có một ngày gặp phải khó khăn, biện pháp duy nhất chính là cướp đoạt.”
“Ngươi nói, cướp đoạt?” Tiểu Tịch mơ màng hỏi.
“Đúng, hi vọng của cô nằm ở chỗ đi cướp đoạt những gì của người đó.” Cố Thanh Sơn nghiêm túc nói.
Hắn nhìn người tạo vật của Đất gật đầu một cái, tỏ ý xong rồi.
Tiểu Tịch ở thời đại này lập tức chìm vào dòng nước chảy xiết màu xám tro, biến mất trước mặt Cố Thanh Sơn.
Lúc này giao diện màu đỏ trước mắt Cố Thanh Sơn cũng dần dần biến mất không thấy, theo đó toàn bộ tầm mắt trống trơn, chỉ còn lại biểu tượng của Kỹ nghệ Chiến Thần.
Ngay cả trật tự Ma Vương cũng tách ra khỏi người hắn, chẳng biết đi đâu!
Cố Thanh Sơn hoảng sợ.