Các tu sĩ nhân tộc vỗ tay rầm rầm.
Người khổng lồ bất diệt không hề cảm kích, nhìn đám tu sĩ quát lên: “Đi mau! Loại quái vật này có rất nhiều, dựa vào thực lực của nhân tộc tạm thời không thể nào đánh lại, cho nên các ngươi mau trốn đi”
Đùng!!!!!!
Hắn bị một bóng đen đâm trúng, nghiêng người rơi xuống mặt đất như sao.
Trong lúc rơi xuống hắn đã biến mất không thấy, thay vào đó là một con ma long có thân hình tương tự.
Thân hình con ma long này nhỏ hơn rất nhiều so với trước đó, nhưng trên người nó toả ra một lớp sương mù xám tro!
Ma long vực sâu.
Nó dừng lại trên không trung, nói ra ngôn ngữ Hoang Cổ: ” Thuật pháp không gian? Đám sinh linh man di, chỉ dựa vào chút thực lực này cũng muốn đến tranh đoạt Thiên kiếm với ta?”
Người khổng lồ bất diệt không nói gì, nắm trường kiếm từ trên trời hạ xuống, chém mạnh về phía ma long vực sâu.
Lúc này Linh hồn Tiêm tiếu giả cũng chui ra từ dưới đất.
Nó không hề bị thương.
“Đi!”
Người khổng lồ bất diệt đánh nhau với ma long vực sâu, phân tâm nhìn về phía tu sĩ nhân tộc quát.
Đám người kia không do dự nữa, lập tức tăng tốc, bay về phía Thiên Ngoại Thiên.
Nhưng mà lần này, bất kể là Linh hồn Tiêm tiếu giả, hay là ma long vực sâu, đều không có hơi sức đâu đi đuổi đánh đám tu sĩ này.
Bởi vì người khổng lồ bất diệt đã phóng ra thần thông đó.
Kinh Mộng!
Vô bóng bóng kiếm màu đen nở tung như đoá hoa, cộng thêm sức mạnh sấm sét chói loá, khiến cho hai con quái vật vực sâu lập tức không thể nhúc nhích.
Bí kiếm, Hoạ Ảnh!
Kiếm ảnh đầy trời chưa biến mất, Cố Thanh Sơn tung kiếm một nhát toả ra hàng trăm phi kiếm.
Những phi kiếm này vây quanh hai con quái vật vực sâu, không ngừng quanh quẩn tới lui.
Kiếm phong nổi lên, ánh chớp nhỏ tý kéo thành một đường cong uốn lượn trong gió.
Kiếm trận Thái Ất Kinh Mộng!
Đây là đại trận phi kiếm kèm theo của thần thông sấm sét.
Hai con quái vật vực sâu vô cùng lớn mạnh, cũng chỉ đành dùng hết sức đối phó với kiếm khí bay đầy trời, để tránh cho bị chém trúng, rơi vào trong trạng thái thất thần phiền phức.
Bên kia, dưới sự kiềm chế hết sức của Cố Thanh Sơn, các tu sĩ nhân tộc đang rút lui với tốc độ cực nhanh.
Dõi mắt nhìn lại, toàn bộ chiến trường, chỉ còn lại Tiên vương đang không ngừng đánh ra từng pháp quyết vào Thiên kiếm, để mau chóng hoàn thiện nó.
Từng bộ phận cấu thành binh khí với hình thù kì lạ dần dần xuất hiện xung quanh ông ta, chờ đợi giây phút Thiên kiếm được chế tạo xong.
Kiếm phong sắp dừng lại.
Người khổng lồ bất diệt đột nhiên quát lên: ” Ngừng!”
Nó thân hình chợt lóe, phát động Súc Địa Thành Thốn, lui ra xa khỏi vòng chiến đấu.
Gương mặt một nửa là nữ, một nửa là nam của Linh hồn Tiêm tiếu giả, lộ ra vẻ châm chọc: “Ngươi hại ta mất đi nhiều thức ăn như vậy, bây giờ cầu xin tha thứ đã quá muộn.”
Trên đất, đã không còn tu sĩ nhân tộc nào nữa.
Người khổng lồ bất diệt thử dò xét nói: “Chúng ta cùng nhau giết chết ma long, như thế nào?”
Linh hồn Tiêm tiếu giả ngẩn ra, ngay sau đó cười lớn.
“Dĩ nhiên không được, ngươi tưởng ta ngốc sao?”
Người khổng lồ bất diệt nói: “Ta không hiểu tại sao ngươi còn muốn giúp nó.”
“Vậy không bằng như này” Linh hồn Tiêm tiếu giả nói vẻ châm chọc: “Ta không quan tâm trận chiến giữa các ngươi, ngươi đi giết nó, như thế nào?”
Nó lui về phía sau hai bước, tỏ vẻ mình thật sự không định can thiệp vào trận chiến của người khổng lồ biết diệt và ma long vực sâu.
Cố Thanh Sơn than thở một tiếng.
Mình chắc chắn không thể nào đánh lại ma long vực sâu, vốn muốn mượn sức mạnh của Linh hồn Tiêm tiếu giả.
Ai ngờ đối phương lại thông minh như vậy, trực tiếp nhảy ra khỏi vòng.
So với quái vật vực sâu vĩnh hằng, người khổng lồ bất diệt vẫn yếu hơn một chút, chỉ có một mình thì không thể chiến thắng bất kì một con nào trong hai quái vật này.
Ma long vực sâu đột nhiên nói: “Ta có một đề nghị.”
“Ngươi nói.” Linh hồn Tiêm tiếu giả đáp.
“Thiên kiếm chỉ có thể tranh đoạt trong tay của ta và ngươi, tên nhóc thực lực thấp kém này trông như có ý đồ gì đó, ta thật sự không muốn lật thuyền trong mương, hay là chúng ta cùng nhau giết nó, rồi tiếp tục tranh đoạt quyền sở hữu của Thiên kiếm.” Ma long vực sâu chậm rãi nói.
Linh hồn Tiêm tiếu giả nghĩ một hồi, đồng ý nói: “Chủ ý này không tệ.”
Bọn họ cùng nhau nhìn về phía người khổng lồ bất diệt.
Người khổng lồ bất diệt chắn kiếm trước mặt mình, nặng nề hừ một tiếng, sau đó
Xoay người chạy!
Tốc độ chạy của người khổng lồ bất diệt nhanh như vậy, đến hai con quái vật vực sâu cũng không thể nào đuổi kịp để ngăn nó lại.
Nó không ngừng phát động Súc Địa Thành Thốn, lách mấy cái trên không trung, sau đó biến mất không thấy.
Linh hồn Tiêm tiếu giả sững lại.
Ma long vực sâu sững lại.
“Nó chạy mất rồi” Ma long vực sâu khó hiểu nói.
– —-