Chương Đồng Văn thoải mái nói: “Đề nghị của anh Đinh vô cùng xuất sắc, nằm ngoài dự liệu của chúng tôi, sau khi thảo luận và phân tích, chúng tôi phát hiện tính khả thi cực kỳ cao, mang đến lợi ích khá lớn.”
“Điều mà phía chính phủ muốn chính là một công ty có trách nhiệm, có năng lực gánh vác như thế.”
“Đây chính là nguyên nhân mà chúng tôi đã lựa chọn chế tạo Đinh Hạch trúng thầu.”
Dõng dạc một phen, khiến cho tất cả những người có mặt ở đây xấu hổ không thôi.
Thật ra thì có một phần lớn không muốn làm dự án trung tâm mỹ thực, mọi người đều có ý tưởng riêng.
Nhưng mà không có người nào có can đảm kiên trì với suy nghĩ của mình.
Đều là trên kêu sao dưới làm vậy.
Nghe nói mục đích bên phía chính phủ là trung tâm mỹ thực, cho nên bọn họ mới từ bỏ suy nghĩ của mình mà lựa chọn phối hợp với chính phủ.
Kết quả là gì, mọi người cũng đã thấy rồi, những người a dua nịnh hót cố gắng lấy lòng đều thất bại, còn Đinh Phong Thành kiên định với ý kiến của mình đã nhận được thành công.
Bốp bốp bốp…
Hiện trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm, lúc này tất cả những người mới chế giễu Đinh Phong Thành đều đang nhiệt liệt vỗ tay.
Là áy náy, là kính nể.
Bọn họ thật lòng muốn vỗ tay cho Đinh Phong Thành.
Trong thời đại con người bị vật chất điều khiển, còn được mấy người vẫn giữ sơ tâm như Đinh Phong Thành?
Anh ta rất đáng được khen ngợi.
Những tràng pháo tay nhiệt liệt từ mọi người khiến Đinh Hoàng Liễu đứng ở cửa khó chịu như bước vào đống lửa, Đinh Phong Thành, người bị cô ta xoay đi xoay lại như kẻ ngốc lại có thể chiến thắng cô ta, giễu võ dương oai trước mặt cô ta.
Không thể nhịn.
Nhìn Đinh Phong Thành trong đám người, nhìn dáng vẻ vui mừng của anh ta, Đinh Hoàng Liễu tức giận không có chỗ phát tiết.