Ở bên Ngạn ly..
– Ngạn ly kính Hoàng thượng một ly .. – Ngạn ly đưa hai ly rượu lên một ly cho cô một ly cho hoàng thượng, hoàng thượng thấy cô khẽ gật đầu thì cằm lấy uống..
– Khụ.. Ngạn nhi và Nguyên nhi đến trễ vì do sức khỏe ngạn nhi không tốt.. các vị không trách chứ – Hoàng thượng.. cười nói..
– ( cười ) không .. Ngạn nhi.. ốm đau từ nhỏ.. Nên các vị sẽ không trách chứ. .. – Vương thiện khẽ cười..
– Ồ.. thì ra là người bệnh tật.. mới đến trễ.. vậy ngươi hãy quỳ xuống xin lỗi ta đi – Lân Nhã.. cười đểu…
*bụp… Lân Nhã vừa nói xong cứ như bị một vật gì đó đánh vào chân khiến cô ngã khuỵ..
– Công chúa.. Đúng là biết lễ nghi… Nhưng mà tham kiến bổn quận chúa.. mà quỳ như vậy.. nhìn cũng được đấy – Ngạn ly cười nhẹ..
Những người bị Hồi nảy mà Lân Nhã gây i hay là tất cả người ở Thiên Quốc đều che miệng cười .. Nhất là hoàng Anh….
– Cô.. Được lắm .. – Lân Nhã liếc mắt nhìn Ngạn ly..
– Quá khen… – Ngạn ly và Vương Nguyên đi vào chỗ ngồi.. Lân Nhã hầm hực đi vào chỗ ngồi..
– Không ngờ .. Thiên Quốc có một Quận chúa thông minh xinh đẹp như vậy.. – Tử Quân thay đổi khuôn mặt..
– Tuy là ngạn nhi bướm bỉnh nhưng ta chắc tiểu ngạn tiểu muội của ta đẹp hơn tiểu muội của hoàng tử đây nhiều .. – Vương Nguyên lạnh lùng uống rượu nhấp môi..
– Nguyên Vương Tử nói rất hay .. – Hoàng kỳ tham gia..
– Ý ngài nói là Nhã Công chúa không bằng quận chúa đây sao ..-Hải Băng lên tiếng…
– Từ bao giờ cuộc nói chuyện của ta cho ngươi chen vào.. Địa quốc có một quốc sư thiếu lễ nghĩa ngư vậy sao.. – Vương Nguyên lạnh lùng
– Vương tử nói phải.. Nhã nhi , Hải Băng hai người mau xin lỗi quận chúa và vương tử đi.. – Giang kỳ nhìn hai người kia nói..
– Xin lỗi Vương tử , quận chúa – Hải Băng đứng lên cúi đầu..
– Quỳ xuống, Ta không thích người ta không quen xin lỗi ta như vậy.. – Ngạn ly lạnh giọng..
-( quỳ xuống , dập đầu) mong quận chúa tha lỗi.. Là Hải Băng không hiểu lễ nghi .. – Hải Băng..
– Vậy còn ca ca ta.. – Ngạn ly..
…..