Chỉ thấy đầu của chức mệnh giả Vực Sâu hóa thành một ngôi sao băng, biến mất trong hư không loạn lưu.
Ở rất xa, vẫn có thể nghe được giọng nói tràn đầy sự thù hận của ả ta truyền lại.
“Cố Thanh Sơn, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ rơi vào tay ta!”
“Ta thề sẽ khiến ngươi…”
Phần đầu càng lúc càng xa, dần dần không nghe được bất kỳ âm thanh nào nữa.
Lỗ đen trong hư không được đóng lại.
Có lẽ chức mệnh giả Vực Sâu sẽ rất khó để gom đủ được cơ thể của mình trong một khoảng thời gian ngắn và quay trở lại.
Cố Thanh Sơn nhìn về phía chàng trai toàn thân tỏa ra quang ảnh màu đen.
“Vẫn chưa được thỉnh giáo.”
“Tên của tôi là C23.”
“C23?”
“Đúng, trước khi vượt qua bài kiểm tra, ta là người không có tên.”
C23 có chút kích động nói: “Không ngờ tôi lại được dùng để giao dịch với Vực Sâu. Đây là nỗi nhục của cuộc đời tôi.”
Cố Thanh Sơn nhìn thấy sự thù hận trong mắt hắn ta, dường như có điều suy nghĩ.
Lúc này, đột nhiên có một tiếng nổ nhỏ vang lên.
Đầu của C23 nổ tung, cả người thẳng đờ ngã xuống đất.
Căn bản không cần tiến lên kiểm tra, chỉ cần dùng thần niệm quét qua là biết được đối phương thật sự đã chết rồi.
Cố Thanh Sơn ngây người.
Đối phương chết mà không hề có một dấu hiệu báo trước, đến nỗi hắn còn chưa kịp làm ra bất kỳ một phản ứng nào.
Dù sao cũng là nhân vật gia tải Trật Tự của Ma vương, tại sao nói chết là chết vậy?
Trong hư không ở trước mặt, đột nhiên xuất hiện những dòng chữ màu máu:
[Thể chế tạo thử thoát khỏi sự kiểm soát, việc tiêu hủy đã được hoàn thành.] [Bắt đầu rút nguyên lực Trật Tự từ trên người của thể chế tạo thử để bổ sung sức mạnh của Trật Tự.] [Hoàn tất việc rút nguyên lực, đã lấy được sức mạnh dự trữ của đối phương.] [Ngài sứ giả Đoạn Tội, khi ngài hoàn thành nhiệm vụ Trật Tự, bổn Trật Tự sẽ tiến hóa thành công với tốc độ nhanh nhất.]Cố Thanh Sơn quét mắt, hỏi: “Thể chế tạo thử là cái gì?”
Trật Tự của Ma vương trả lời: [Trật Tự vừa mới bắt đầu thử gia tải thể thí nghiệm lên cơ thể con người. Bọn chúng không ổn định và vô cùng nguy hiểm, một khi giành được tự do sẽ xảy ra vấn đề lớn, do đó khi vừa bắt đầu, Nhân tộc đã lắp đặt thủ đoạn tự hủy.]
[Quyền hạn về nội dung liên quan là tuyệt mật, tạm thời ngài không thể tìm đọc.] [Ngài chỉ cần nhớ kỹ một điểm, đó chính là trên thế giới chỉ tồn tại một vị Ma vương.]Cố Thanh Sơn im lặng.
Mặc dù người chết không phải mình, nhưng lời nói của Trật Tự tràn đầy sự tàn khốc.
“Kể ra cũng lạ.” Cố Thanh Sơn vừa suy tư vừa nói: “Suốt thời gian qua, ta không hề cảm thấy Trật Tự lợi hại lắm.”
Trật Tự của Ma vương nói: [Đó là bởi vì tình hình đặc biệt, Trật Tự không thể không vứt bỏ tất cả chức năng và sức mạnh, toàn lực tiến hóa để giúp ngài đạt được cảnh giới Ma vương Đoạn Tội.]
“Ngươi nói ngươi vẫn luôn không có cơ hội để phát triển sao?”
Trật Tự của Ma Vương trình bày: [Để giúp ngài, bổn Trật Tự không khai phá bất kỳ một chức năng mạnh mẽ nào bắt đầu từ giai đoạn Hỏa Chủng, mà dùng toàn lực dùng vào việc tiến hóa.]
Cố Thanh Sơn suy nghĩ kỳ càng, không khỏi gật đầu.
Hắn không thể không thừa nhận điểm này: Để mau chóng đến giai đoạn Ma vương giáng lâm, Trật Tự cũng xem như là đã dốc hết sức.
Có điều.
Cố Thanh Sơn nhìn thi thể kia, cảm thấy phía sau chuyện này đang che giấu một sự đáng nghi nào đó của thời đại cực cổ.
Nhưng hiện giờ không phải là lúc suy nghĩ về vấn đề này.
Tình hình thực tế rắc rối hơn mình tưởng tượng.
Vừa nghĩ đến đây, Cố Thanh Sơn liền nhìn về phía sau của điện Thần vương.
Mới vừa rồi, để tìm kiếm thời khắc thật sự của Nhân tộc, “Hình Nhân Ánh Sáng”, Thần sức mạnh, “Thần băng sương và giá rét” đã đồng thời phát ra mệnh lệnh, khiến cho tất cả các Thần tộc đều đi vào trong bóng ma thời gian.
“Hình Nhân Ánh Sáng” xuất phát từ mục đích của nó, đã hạ mệnh lệnh này.
“Thần băng sương và giá rét” nghe theo truyền âm thần niệm của Cố Thanh Sơn, đồng ý với mệnh lệnh này.
Còn Thần sức mạnh đơn thuần là hùa theo bọn chúng.
Đầu óc của nó cũng không tốt lắm.
Do đó đây là một màn rất hiếm thấy.
Toàn bộ không gian trống không, trong điện Thần vương ngoại trừ Thần băng sương và giá rét, không còn một Thần tộc nào khác tồn tại.
Trong đầu Cố Thanh Sơn nảy ra một ý tưởng nào đó, lững thững đi tới phía sau của Thần điện.
“Ngươi đi đâu vậy?” Lạc Băng Ly không hiểu liền hỏi.
“Đi dạo.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn chìa tay về phía Sơn Nữ.
Sơn Nữ hiểu ý, đưa quyền trượng của Thần vương cho hắn.
Cố Thanh Sơn nhận lấy quyền trượng, đi qua hành lang dài, đi thẳng tới phía trước bảo khố truyền thừa của Thần tộc.
Cố Thanh Sơn đi dọc theo hành lang dài, tiến thẳng tới cánh cửa của bảo khố truyền thừa.
– —-