Hai người lần lượt đi vào cổng, được nhân viên dẫn đường, cả hai ngồi trên chỗ ngồi thuộc về riêng mình.
Lần lượt, có mười mấy công ty đấu thầu xuất hiện, những công ty đó đều là những gia tộc lớn có xí nghiệp mạnh mẽ, có thể nhìn ra được bọn họ đều đã chuẩn bị đầy đủ.
Càng như vậy, trong lòng Đinh Phong Thành càng không nắm chắc.
Chẳng mấy chốc, người của cục công trình thành phố đã đến, bọn họ ngồi thành một hàng đối diện với đám người tham gia đấu thầu.
Chương Đồng Văn, phó cục trưởng phân bộ cục công trình thành phố nói: “Chào các ông các bà, chúng tôi rất vinh hạnh về sự có mặt của mọi người trong dự án đấu thầu ngày hôm nay…”
Sau khi mấy lời nói khách sáo kết thúc, trực tiếp đi vào chủ đề chính.
Chương Đồng Văn nói: “Không cần phải nói nhiều lời vô dụng, sau đây, mời mọi người phát biểu ý kiến theo thứ tự, tường thuật lại kế hoạch đấu thầu mà mọi người chuẩn bị một cách rõ ràng, bắt đầu từ số một.”
Số một lập tức đứng dậy, đầu tiên là tự giới thiệu, sau đó thuyết trình bản kế hoạch của mình thật kỹ càng.
Không nằm ngoài dự liệu, ý chính của anh ta là muốn xây dựng một trung tâm mỹ thực, điểm khác biệt chính là anh ta muốn xây dựng một trung tâm mỹ thực nước ngoài, mang những món ăn ngon từ nước ngoài vào trong nước, hình thành văn hóa khác biệt, xem đây như làm mánh lới hấp dẫn khách hàng.
Người của cục công trình thành phố chăm chú lắng nghe, trên mặt không có bất cứ biểu cảm nào, cũng không biết là trong lòng bọn họ đang suy nghĩ cái gì.
Số một kết thúc, bắt đầu đến số hai.
Phần thuyết trình của số hai tương tự với số một, đều có ý muốn xây dựng một trung tâm mỹ thực, có thể nhìn ra được tất cả mọi người đã tìm hiểu tầm nhìn quy hoạch của cục công trình thành phố, và sẽ không đi chệch hướng quá nhiều.
Khác biệt đó chính là thực lực của gia tộc thứ hai rất mạnh mẽ, để bọn họ xây dựng thì có thể đảm bảo hơn.
Người của cục công trình thành phố không có phản ứng gì là nhiều.
