Rốt cục, một Thiên Thần đã tiêu hao hết thọ nguyên, thây ngã tại chỗ.
– Các ngươi không chỗ có thể trốn!
Cổ Vương Thần Chủ giết tới phụ cận, lạnh lùng nói.
Hắn một hơi phun ra, gió lớn tràn ngập khe sâu, hướng mọi người thổi đi, nhất thời hơn mười Thiên Thần kêu thảm thiết không dứt, biến thành vô số cỗ ký sinh trùng mẫu.
Giang Nam cùng Chân Pháp Phật Đà liếc mắt nhìn nhau, ở trước lúc gió thổi tới, dọc theo xiềng xích xông vào trong Hỗn Độn, thân hình biến mất không thấy gì nữa.
Mà Trầm Luân Ma Thành Chân Thần thành chủ thấy thế, cùng với hơn mười Thiên Thần khác còn sống cũng cất bước xông vào trong đó, Cổ Vương Thần Chủ đem những ký sinh trùng mẫu kia thu vào Tử Phủ, trong mắt hung quang chợt lóe, cũng đi theo giết vào.
Tấm Hỗn Độn này cực kỳ dầy cộm nặng nề, làm cho người ta đi lại khó khăn, thậm chí ở dưới chân bọn hắn, còn có từng sợi Hồng Mông Tử Khí nhè nhẹ lưu động.
Bất quá chốc lát, lại có mấy Thiên Thần té ở trong Hồng Mông Tử Khí, thân thể bị Hồng Mông Tử Khí đồng hóa, biến mất không thấy gì nữa.
Rốt cục, Giang Nam cùng Chân Pháp Phật Đà làm trước một bước xông qua tấm Hỗn Độn này, trước mắt nhất thời rộng mở trong sáng, cảm giác bị thiên nhân ngũ suy đè nén không cánh mà bay!
– Thiên Đạo, nơi này có thể cảm ứng được Thiên Đạo!
Giang Nam chỉ cảm thấy pháp lực nhất thời trở nên hoạt bát rất nhiều, thọ nguyên cũng không lưu thất nữa, trong lòng không khỏi nhẹ nhõm, nhưng ngay sau đó cau mày, thấp giọng nói:
– Không đúng, không đúng, đây không phải là Thiên Đạo, mà là Đế Uy, là Thần Đế đạo tắc xây dựng tiểu thiên địa!
Ở trước mặt của hắn, Đế lăng của Vãng Sinh Thần Đế, rốt cục triển lộ ra một góc mênh mông bao la hùng vĩ!
Ngắn ngủn chốc lát thời gian, Trầm Luân Ma Thành Chân Thần thành chủ cùng dưới trướng còn sống không đến mười Thiên Thần cũng xông vào nơi đây, tiếp theo mọi người ngây dại.
Cho dù là Giang Nam cùng Chân Pháp Phật Đà trước bọn họ một bước xông vào trong Đế lăng, giờ phút này vẻ mặt cũng có chút dại ra.
Chỉ thấy trước mắt bọn hắn, trong Đế lăng của Vãng Sinh Thần Đế phi thường náo nhiệt, tiểu thế giới vô cùng rộng lớn này nơi nơi là loài người, Yêu Tộc, Ma Tộc cùng với trăm triệu ngàn ngàn chủng tộc khác, kiến tạo từng ngọn thành thị thành trì, rộng rãi bao la hùng vĩ!
Nơi này thậm chí có hư không chi thành, có chúng thần chi thành, thậm chí còn có thể thấy một tòa Thần Đình lồng lộng tráng quan!
Trong vô số tòa thành thị, từng ngọn tế đàn khổng lồ đứng vững, vô số viễn cổ tiên dân quay chung quanh tế đàn cúng bái, tụng đọc, cầu nguyện, dập đầu, trong tế đàn Thần Quang bốc hơi, hóa thành từng tôn tượng thần đỉnh thiên lập địa!
Thần Quang cả ngày, thậm chí đám người Giang Nam còn chứng kiến nhiều Thần Ma quỳ bái trong tế đàn Thần Thành, còn có Thần Đình to lớn kia, vô số thần quan dập đầu, Thần âm Ma âm ở trong thiên địa rung chuyển, cùng chung tụng đọc một cái tên.
Vãng Sinh Thần Đế!
Chư thiên vạn giới, vô số chủng tộc, hàng tỉ vạn chúng sinh, hàng tỉ Thần Ma, cùng chung quỳ bái tế đàn của Vãng Sinh Thần Đế, bức tràng diện này là tráng quan bao la hùng vĩ bực nào?
Nơi này tràn ngập hơi thở thần thánh túc mục, làm cho người ta nơm nớp lo sợ, đại khí cũng không dám thở gấp.
– Những thứ này không phải là người thật, mà là Thần Đế đạo tắc!
Đám người Giang Nam đi vào trong một tòa thành trì, đánh giá những viễn cổ tiên dân kia, một Thiên Thần của Trầm Luân Ma Thành sắc mặt ngưng trọng nói:
– Mới vừa rồi ta còn tưởng rằng thật sự có vô số viễn cổ tiên dân sống ở nơi này, hôm nay xem ra, những sinh linh này chẳng qua là đạo tắc của vị Vãng Sinh Thần Đế kia ngưng tụ mà thành.