Nhưng ai cũng biết, đây bất quá là ngoài miệng nói thôi! Mọi người ở trong di tích là vì đoạt bảo, bình thường gặp được có thể cười cười mở bước cho nhau, nếu ai có thể bị người ta biết đạt được bảo vật, tuyệt đối tránh không được chiến một trận!
Đến lúc đó, sinh tử khó liệu a!
Giúp lẫn nhau? Lừa quỷ đi!
– Các vị, bắt đầu đi!
Vào lúc giữa trưa, Nam Cung Hoành gật đầu, lúc này, tất cả mỗi cao thủ đại tông môn tiến đến hộ tống đều nhao nhao tiến lên trước, dùng linh lực đẩy dời đi đối với một khay đá hình tròn.
Ông!
Cái khay đá này lập tức xoay tròn, mà sương mù ở dưới chân núi đột nhiên xoay chuyển, tạo thành một đường đi thông trong núi, vô cùng quỷ dị.
– Mau tiến vào!
Nam Cung Hoành quát to, bọn họ cũng chỉ có thể miễn cưỡng mở ra thông đạo một lần ở cách mỗi mười tám năm trận pháp suy yếu kỳ, cái kỳ suy yếu chỉ có một tháng, đến lúc đó bọn họ lại mở ra, để người ở bên trong đi ra.
Mà bỏ qua lúc này , cũng chỉ có thể vĩnh viễn ở lại bên trong , chưa từng có người nào có thể sống thêm ở trong đó mười tám năm.
– Chu Hằng.
Chỉ thấy Nam Cung Nguyệt Dung dịu dàng chạy bộ đến, nhất cử nhất động hoàng gia quý nữ đều tràn đầy dáng vẻ, đẹp không sao tả xiết, nàng với Tỉnh Thiên…song song , hai người thoạt nhìn có chút thân mật, xem ra nghe đồn không giả, hai người thật có thể ghép thành đôi.
Nàng không biết nói gì đó với Tỉnh Thiên, một mình đi tới, trên mặt lộ ra một chút nụ cười xinh đẹp, giọng điệu vô cùng lành lạnh, nói:
– Nếu không muốn chết, tốt nhất chớ vào, nếu không, Bổn cung tuyệt không thủ hạ lưu tình!
Sau đó, nàng nhẹ nhàng xoay người, đi đến bên cạnh Tỉnh Thiên, hai người sóng vai đi vào vụ động, rất nhanh biến mất vô tung.
– Xú nữ nhân này!
Lâm Phức Hương tức giận muốn ném tảng đá theo, lại bị Chu Hằng kéo lại, trừng mắt một cái đối với nàng, nói:
– Ngươi không muốn đi vào?
Lúc này nàng mới thè lưỡi, đi tới phía sau một khối đá lớn, bị Chu Hằng thu vào trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.
Chu Hằng cũng không yên tâm để cho nàng ở lại khách điếm, loại người như Nam Cung Lân rất có thể thừa dịp lúc hắn rời đi xuống tay đối với Lâm Phức Hương!
Dù sao thu người ở trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp cũng sẽ không ảnh hưởng trận pháp ổn định, Chu Hằng tự nhiên phải mang nàng theo trên người.
– Chúng ta cũng đi!
Chu Hằng trở về, nói với Cổ Tư cùng An Ngọc Mị.
Ba người đã là sau cùng , Chu Hằng che chở hai nàng đi cuối cùng, khi hắn cũng tiến vào vụ động, toàn bộ vụ động đột nhiên run rẩy dữ dội, sương mù cuốn lên, có dấu hiệu hỏng mất.
Phốc – những cao thủ vận chuyển khay đá đồng thời văng lên búng máu tươi, thần sắc uể oải, mà vụ động cũng bắt đầu sụp đổ từ lối vào!
– Đi mau!
Chu Hằng vội vàng kêu lên, sương mù này hình thành từ đại trận hộ sơn Đại Diễn Tông, ngay cả cường giả Khai Thiên Cảnh đều có thể mạt sát, hắn cũng không muốn nếm thử uy lực trận pháp này!
Vào lúc này hắn còn không quên quay đầu lại nhìn thoáng qua, chỉ thấy trên đài cao, Lan Phi lộ ra một chút tươi cười lành lạnh!
Là nàng, nhất định là nàng tạo trò quỷ!
Chu Hằng ngại Cổ Tư cùng An Ngọc Mị chạy chậm, trực tiếp xách hai nàng lên, triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, cà cà cà, hắn nhanh như thiểm điện, vượt qua vài người phía trước, chỉ sau hai ba giây liền thoát ra từ một đầu sương mù khác.
Oanh!
Vụ động phía sau hắn cũng hoàn toàn sụp đổ ở cùng thời khắc đó, một lần nữa dung hợp ở trong sương mù mờ mịt, giống như chưa từng phát sinh bất cứ chuyện gì, nhưng mấy người bị ở lại phía sau lại… không thể còn sống đi ra nữa.
An Ngọc Mị kinh hoàng chưa định, ghé vào trong lòng Chu Hằng, hồi lâu sau mới nói:
– Có phải chúng ta mang thêm một người, vượt qua cực hạn hay không?
Chỉ có thể chưa 50 người là Trận Pháp Đại sư Cửu Hồ suy tính, với trình độ Cửu Hồ ở trận pháp chi đạo, không ai có hoài nghi đối với chuyện này.
– Không phải!
Chu Hằng lắc đầu, trên mặt tràn đầy sát khí:
– Là Lan Phi!
– Cái gì?
An Ngọc Mị cùng Cổ Tư đồng thời nói, chỉ là thanh âm của An Ngọc Mị tràn đầy kinh ngạc, Cổ Tư lại bình tĩnh nhiều.
– Nàng làm sao có thể làm được?
An Ngọc Mị lại truy hỏi một câu.
– Mấy người phá mở trận pháp, mở ra vụ động tất nhiên có thân tín của nàng, cố ý ở thời điểm chúng ta vào động giảm bớt linh lực, hoặc là quấy rối, lối đi này đã sụp đổ!
Chu Hằng mờ nhạt nói.
Hắn không có chứng cớ, nhưng từ vẻ mặt Lan Phi lành lạnh lại không hề kinh ngạc có thể biết, 8, 9 phần 10!
– Nữ nhân kia cũng bởi vì một câu mà muốn hại nhóm ta? Lại làm liên lụy vài người vô tội?
An Ngọc Mị nới rộng ra đôi mắt đẹp, có vẻ cực không thể tin, giữa bọn họ có thù lớn như vậy sao?
– Có ít người ác độc, không thể suy đoán theo lẽ thường!
Chu Hằng bình thản không có gì lạ nói.
– Thật đáng chết!
An Ngọc Mị vô cùng phẫn nộ.
Kỳ thật dù Chu Hằng không có Tấn Vân Lưu Quang Bộ cũng sẽ không chết, bởi vì hắn còn có Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.
– Không vội, nếu nàng ra tay với ta, ta cũng tuyệt đối không bỏ qua cho nàng!
Chu Hằng mắt nhìn sương mù, dường như có thể xuyên thấu qua, nhìn thấy Lan Phi vô cùng ác độc:
– Ngày này, sẽ không quá xa !
– Chúng ta đi!
Không ai sau khi đi vào sẽ dừng lại, mỗi một người đều nắm bắt thời gian đi tìm kiếm cơ duyên của mình, Chu Hằng quay đầu, gật đầu hướng về hai nàng.
– Đi!
Home » Story » kiếm động cửu thiên » Chương 110: Vụ Động