– Năm điểm này khiến vãn bối có thể khẳng định kẻ này chính là Đinh Tín của Tử Vận Tông. Hai năm trước nghe đồn Đan Quỷ đại sư thu một tên đệ tử ký danh họ Đinh, nay xem ra đúng là người này. Nữ tử mỉm cười, trong thần sắc mang theo vẻ tự tin, trên khuôn mặt cũng hiện lên vẻ khôn khéo thông minh.
– Trừ phi Nàng bỗng chần chừ.
– Gì cơ? Lão già quay đầu, ôn hòa nhìn nữ tử, ánh mắt đầy khích lệ.
– Trừ phi kẻ này tâm trí cực cao, tất cả những điểm đó đều do y cố ý làm ra, bày ra một kế hoạch không kẽ hở. Vả lại khả năng ấn ký trên Trúc Cơ Đan này là giả là không lớn, phóng mắt khắp đám đệ tử tông môn Triệu quốc thì chưa ai có bản lĩnh làm được như vậy. Nữ tử cười, lại lấy lại được sự tự tin.
– Không sai, có thể dựa theo những dấu vết này để suy đoán, Mộ nhi ngươi quả là tâm trí không tầm thường, mấy năm nay lại sâu sắc hơn nhiều. Đan dược này là thật, kẻ này cũng tám chín phần mười, đích thị là Đinh Tín kia. Lão già cười nói, từ ái nhìn nữ tử trước mặt.
– Đa tạ lão tổ khen ngợi, nhưng người cứ thể cho y đi như thế ư? Nữ tử mỉm cười, ngẩng đầu lên nhìn lão già.
– Chúng ta không thể dây vào Tử Vận Tông được, chuyện này cứ coi như chưa xảy ra. Còn về viên Trúc Cơ Đan của Đan Quỷ đại sư này Mộ nhi, với tư chất của ngươi thì Trúc Cơ Đan bình thường là được, viên này hãy để cho phụ thân của ngươi đi. Lão già trầm ngâm một lát rồi nói.
Nghe thấy thế, ánh mắt cô gái lóe lên, ngay cả giọng nói cũng lạnh lẽo hẳn đi.
– Ông ta đã về rồi?
– Mấy ngày trước về rồi. Năm đó y nhất định đòi đi Kháo Sơn Tông, nay Kháo Sơn Tông tan rã, y vẫn còn chưa tới Trúc Cơ. Ngươi có lẽ là nên đi thăm đi. Lão già nhíu mày, thở dài một hơi, nhìn nữ tử trước mặt.
– Mộ nhi còn phải quản lý chuyện phường các, lão tổ có đưa Trúc Cơ Đan này cho ai thì cũng không liên quan tới Mộ nhi. Nữ tử trầm mặc một lát rồi lạnh lùng đáp.
– Dù sao y cũng là phụ thân của ngươi, huống hồ ta thấy gần đây y đầy tâm sự, có ý định rời đi, ngươi hãy cẩn thận suy nghĩ đi. Lão già lắc đầu, xoay người rời đi.
– Phụ thân Thượng Quan Mộ bình tĩnh đứng đó, nhìn ngoài cửa sổ, ánh mắt đầy hận thù.
Lại nói tới Mạnh Hạo, hắn đổi y phục xong liền lập tức rời khỏi tòa thành trì màu đen Thiên Hà phường này, sau khi ra khỏi thành lại không chút chần chừ mà lấy bảo phiến ra, hóa thành một cây cầu vồng lập tức lao đi.
Chạy đi liên tục mấy ngày, thấy không có người đuổi theo, hắn mới yên tâm, tới trong một mảnh hoang sơn không xa, Mạnh Hạo lấy phi kiếm ra đục lấy một động phủ, bắt đầu bước vào trong đó bế quan.
Lúc này đây hắn muốn ở đây trùng kích Ngưng Khí tầng chín.
Đã đủ linh thạch, cũng có cả Thiên Linh Đan, việc hắn cần làm là phục chế đủ Thiên Linh Đan để ăn, tăng tu vi đến trình độ nhất định rồi bắt đầu trùng kích cảnh giới.
Đảo mắt cái, mấy tháng đã qua đi. Mạnh Hạo không hề ra ngoài, im lặng khoanh chân ngồi trong động phủ này, ngày ngày nuốt vài viên đan dược, vận chuyển tu vi trong cơ thể. Thời gian trôi dần đi, tu vi Mạnh Hạo gần như ngày nào cũng tinh tiến thêm một phần.
Thẳng tới tháng thứ năm, tu vi trong cơ thể Mạnh Hạo tràn đầy, đan hải quay cuồng. Hắn đã sớm đạt tới Ngưng Khí tầng tám đỉnh phong, cách Ngưng Khí tầng chín chỉ còn một tia, nhưng một tia này cũng đã khiến Mạnh Hạo mắc kẹt cả hai tháng.
Đốt đi hơn mười vạn linh thạch, Mạnh Hạo đau lòng không thôi. Chỉ là hắn lại càng đau lòng hơn khi tiêu tốn nhiều linh thạch như vậy mà chẳng thể đột phá được tu vi.
– Năm đó Hứa sư tỷ từng nói, ba tầng Ngưng Khí bốn, sáu, tám khi đột phá đều có bình cảnh. Lúc trước lúc đột phá bình cảnh tầng bốn ta dùng đủ Hạn Linh Đan trùng kích được, bình cảnh tầng sáu thì là Bắc Hải chứng đạo mà phá, nhưng bình cảnh Ngưng Khí tầng tám này phải làm sao để phá đây! Mạnh Hạo mở mắt ra, trong mắt đầy tơ máu. Hơn hai mươi vạn linh thạch mà lúc này chỉ còn gần năm vạn, toàn bộ số kia đã bị hắn biến thành Thiên Linh Đan, nhưng hôm nay ngay cả Thiên Linh Đan cũng không còn nhiều.
Trước kia hắn đã đoán được, kẻ thuần túy dựa vào đan dược để tăng tu vi lên như mình, càng ăn đan dược nhiều thì hiệu quả lại càng yếu, điều này phải tăng số lượng lên, đã trở thành một vòng tuần hoàn.
– Không biết những người khác hóa giải như thế nào? Mạnh Hạo nhíu mày, trăm tư khó giải.