Thanh niên kia hung tợn đẩy Hàn Sâm một cái, quay sang kiểm tra người khác.
Hàn Sâm liếc La Thiên Dương, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh lùng, sau đó đi vào trong Cương Giáp Tí Hộ Sở.
Mấy người đi đường đều đang bàn tán chuyện ở sườn núi Lạc Nhật, Hàn Sâm nghe bọn họ gọi Tệ ca Tệ ca, trong lòng không khỏi thấp giọng mắng một câu:- Tô Tiểu Kiều đáng chết, tên gì không gọi, lại gọi Tệ ca, bây giờ còn biến thành Tệ ca, quá kém.
Nhưng nghe nói Thần Thiên Tử vô cùng tức giận, cơ hồ đập nát hết đồ đạc trong phòng, tâm tình Hàn Sâm liền vô cùng dễ chịu, thần thanh khí sảng trở về phòng mình!.
Ở trong một căn phòng, vẻ mặt của Tô Tiểu Kiều khổ sở đứng ở trước mặt Tần Huyên, đều sắp muốn khóc lên:- Huyên tỷ, chị tin tôi đi, tôi đã nói tất cả điều tôi biết rồi, tôi thật sự không biết Kim Tệ, chỉ là từng gặp mặt hắn ở trong Lạc Phong Cốc, mua một ít Tật Phong Đường Lang từ tay hắn, đám Tật Phong Đường Lang kia tôi còn đưa cho các huynh đệ ăn thử nữa, nếu Huyên tỷ không tin có thể hỏi bọn Tiểu Lưu, là đám bọn họ giúp tôi mang Tật Phong Đường Lang từ trong Lạc Phong Cốc trở về.
– Bây giờ tôi không phải muốn tìm cậu tính sổ, tôi muốn cậu đi liên hệ với tên Kim Tệ kia, nói cho hắn biết, tôi đồng ý ra giá cao mua thần huyết thú hồn và bảo cụ thần huyết trên tay hắn, cậu cứ nói hắn ra giá.
Tần Huyên bình tĩnh nói.
– Thế nhưng tôi thật sự không biết hắn ở đâu.
Tô Tiểu Kiều buồn bực nói.
– Vậy thì đi tìm đi, tìm được hắn mới thôi, tuy nhiên chuyện này đừng nói ra ngoài, cậu cứ lặng lẽ đi tìm là được rồi, nếu như thành công, tôi đương nhiên sẽ trọng thưởng.
Tần Huyên nói xong cũng không cho Tô Tiểu Kiều cơ hội giải thích, phất tay ra hiệu cho Tô Tiểu Kiều có thể đi ra.
Sau khi Tô Tiểu Kiều một mặt đưa đám rời đi, Tần Huyên cau mày lầm bầm lầu bầu:- Tên Kim Tệ này rốt cục là ai? Người của Quyền ca? Hay là Thần Thiên Tử tự biên tự diễn một vở kịch? Nếu như hắn thật sự không thuộc về bất kỳ một thế lực nào, vậy có thể kéo hắn về bên mình hay không? Nếu như không được, vậy có thể mua thần huyết thú hồn và bảo cụ thần huyết cũng không tệ.
Cơ hồ cùng một lúc, Quyền ca cũng dặn dò tâm phúc của mình lặng lẽ đi tìm Kim Tệ, hy vọng có mua lại thần huyết thú hồn và bảo cụ thần huyết.
Tuy nói là ba nhà liên hợp, nhưng trên thực tế chịu tổn thất chỉ có Thần Thiên Tử.
Nếu như không phải có mũi tên Độc Bạo Lục Dực Phong của Thần Thiên Tử, sinh vật thần huyết kia sớm đã chạy mất, Quyền ca và Tần Huyên cũng không lấy được thứ gì.
Bây giờ bọn họ lại có thể dựa theo ước định được phân chia thịt của sinh vật thần huyết, đây đã là chuyện tốt ngoài dự liệu.
Mà Thần Thiên Tử bị tổn thất một tọa kỵ thú hồn biến dị, còn lãng phí một mũi tên Độc Bạo Lục Dực Phong cấp thần huyết, kết quả lại bị người khác nhặt thần huyết thú hồn vốn nên thuộc về y, bảo cụ thần huyết cũng bị người ta “thuận tay” lấy đi, đổi lại thành bất kỳ người nào cũng sẽ tức giận không thôi.
Toàn bộ người trong Cương Giáp Tí Hộ Sở đều đang tìm Kim Tệ, thế nhưng không một ai có thể ngờ được Kim Tệ chính là tên cuồng mông, dù sao chuyện này quá khó để liên hệ với nhau.
Thần Thiên Tử còn treo giải thưởng lấy mạng của hắn, thậm chí chỉ cần cung cấp manh mối chính xác là có thể lấy được tiền thưởng, tiền thưởng cao đến mức khiến Hàn Sâm nhìn thấy cũng phải đỏ mắt, hận không thể tự bán mình đi, đến tới chỗ Thần Thiên Tử lĩnh thưởng Kim Tệ.
– Ăn thịt Lục Lân Thú cấp nguyên thủy, gen nguyên thủy +1.
Hàn Sâm ngồi xổm ở trong bụi cỏ, nhìn một cái hồ sâu ở cách đó không xa, trong mồm đang nhai thịt khô của Lục Lân Thú.
Bây giờ hắn đã có được 91 điểm gen bình thường và 26 điểm gen nguyên thủy, gen biến dị không có một điểm nào, thần gen vẫn là tám điểm.
Đồng Nha Thú vẫn đang thong thả tiến hóa, Hàn Sâm chỉ có thể ra ngoài săn giết sinh vật cấp nguyên thủy, hy vọng có thể đạt được một ít gen nguyên thủy.
Áo giáp thần huyết Hắc Giáp Trùng quá bắt mắt, hắn chỉ có thể vào sâu trong sơn mạch, để tránh bị người khác phát hiện báo cho Thần Thiên Tử.
Cũng may nhân loại ở trong thế giới Thần Chi Tí Hộ Sở không nhiều lắm, rừng thiêng nước độc, có rất nhiều khu vực nhân loại chưa thăm dò tới, Hàn Sâm tùy tiện chui vào trong núi sâu, muốn tìm hắn quả thật khó như lên trời.
Lúc Hàn Sâm đang nhìn chằm chằm vào một cái hồ sâu, đột nhiên phía xa có tiếng người truyền đến, khiến cho hắn biến sắc.
.