Có lẽ… Anh cũng rất cô độc phải không?
Cô đi theo sau lưng anh, nhìn bóng dáng cao lớn ấy, loại tình cảm trời sinh- sự thương hại, lập tức tràn lan.
Cô nhất định phải bảo vệ người này cho thật tốt, nếu như ai dám bắt nạt anh ấy, cô nhất định sẽ không để yên!
“Đúng rồi, nếu như hôm nay những người đó vẫn mạnh miệng dọa người như trước, em sẽ làm thế nào?”
Cố Thành Trung đi ở phía trước như chợt nhớ ra cái gì, chậm rãi hỏi.
Hứa Trúc Linh nhướn mày, mở miệng đáp không chút do dự: “Vậy thì em nhất định sẽ liều mạng với bọn họ!”
“Em đánh thắng được bọn họ sao?”
“Đánh không thắng cũng phải đánh! Em cũng không thể trơ mắt nhìn ngài bị bắt nạt được. Ngài yên tâm đi, Hứa Trúc Linh em là một người rất có nghĩa khí, sẽ tuyệt đối không bỏ mặc ngài đâu!”
Hứa Trúc Linh hùng hồn nói, cô muốn đi lên trước vài bước để võ vai anh, ra vẻ mình chính là anh hùng hảo hán.
Nhưng lại không nghĩ tới Cố Thành Trung đang đi ở phía trước lại đột nhiên dừng lại, Hứa Trúc Linh không kịp né tránh, “cốp” một cái, đầu va phải vào người anh.
Mũi bị va chạm tới phát đau, gương mặt nhỏ nhăn của cô nhăn lại.
“Ngài… Ngài dừng lại làm gì vậy?”
“Được, nếu như có một ngày em dám bỏ mặc tôi, tôi nhất định sẽ đánh gãy hai cái chân thỏ này của em”
Cố Thành Trung lạnh nhạt nói, nếu như Hứa Trúc Linh để ý kỹ, có thể nhìn ra được trong đôi mắt phượng kia có ẩn chứa một chút ý cười cưng chiều.
Tuy rằng rất ít, nhưng lại rất ấm lòng.
Hứa Trúc Linh nghe vậy, thầm mắng Cố Thành Trung vài câu “vô sỉ” trong lòng Cô hào hiệp trượng nghĩa như vậy, thế mà anh còn uy hiếp muốn đánh gấy chân cô.
Cô là thỏ à?
Người ta đồn đại cậu ba nhà họ Cố độc ác xảo quyệt, quả nhiên là không sai.
Ngày hôm nay Cố Thành Trung mời khách, cô cũng không nể mặt, dù sao tên này chính là loại mặc quần áo hơn mấy trăm triệu trên người! Cô mở cờ trong bụng, ăn tới mức bụng căng đầy không đi nổi mới cảm thấy vừa lòng.
Cố Thành Trung đưa cô quay trở lại trường, Hứa Trúc Linh sợ chiếc siêu xe của anh quá mức bắt mắt, cho nên đã xuống xe lúc anh dừng chờ đèn đỏ.
Nhưng cô lại không nghĩ tới Cố Thành Trung còn dở trò lưu manh như vậy!
“Hôn tôi một cái rồi hẵng xuống xe”
“Cái gì cơ?” Mặt của Hứa Trúc Linh lập tức đỏ lên Cô ngồi ở ghế phụ, chỉ cần quay đầu sang là có thể nhìn thấy góc nghiêng điển trai anh tuấn kia.
Nếu như không nghĩ tới nửa bên kia, chỉ vào nửa góc nghiêng này cũng có thể làm xiêu lòng không ít cô gái.
Hứa Trúc Linh cũng không ngoại lệ.
Thế mà cô lại không có tiền đồ nuốt một ngụm nước bọt, ham muốn sắc đẹp của nửa gương mặt kia!