Bà cụ Đường cảm thấy chuyện đã như thế này, thế thì không bằng lợi dụng cơ hội này cho tốt.
“Thời gian cũng không còn sớm nữa, có nhiều người đến như vậy, trong nhà chắc chẳng bận bịu không chịu được.” Bà cụ Đường nhìn người càng ngày càng nhiều, dựa vào tình huống như thế này, người trong nhà căn bản cũng không đủ dùng.
“Chuyện này thì mẹ yên tâm đi ạ, trước đó con đã phát hiện tình hình không đúng, cho nên con đã sớm đặt đồ ăn ở khách sạn rồi, chắc là sắp tới rất nhanh thôi, cũng đã mời nhân viên phục vụ ở bên phía của bọn họ đến đây hỗ trợ, con còn kêu bọn họ mang bàn ghế tới, có điều là người đến đây nhiều lắm, đến lúc đó chỉ sợ là trong sảnh không thể chứa nổi.” Phạm My cũng đã sắp xếp thỏa đáng từ lâu, chỉ là nhìn thấy tình huống như thế này, lại nhìn nhìn phòng khách, đến lúc đó có thể chứa đủ không đây.
Sớm biết như thế này thì đã không tổ chức ở nhà rồi.
“Bây giờ đổi chỗ cũng không còn kịp nữa.” Bà cụ Đường khẽ thở dài: “Trước tiên cứ như vậy đi.”
“Bên chỗ Thấm Nhi chuẩn bị như thế nào rồi? Chắc cũng sắp trở lại rồi đấy nhỉ?” Bà cụ Đường nhìn đồng hồ, đã hơn năm giờ rồi, bữa tiệc này cũng đã sắp bắt đầu.
“Mẹ yên tâm đi, con vừa mới hỏi xong, gần như là đã làm xong tất cả. Bây giờ Lam Tiên đang đi cùng với con bé chọn lễ phục, chắc có lẽ là sẽ trở về nhanh thôi.”
“Có con bé Lam Tiên kia chọn cho Thấm Nhi, mẹ cũng không lo lắng nữa. Đừng thấy tuổi của cô nhóc đó còn nhỏ, nhưng mà ở phương diện thiết kế lại vô cùng có tài hoa, lần trước bộ quần áo đó của mẹ không cẩn thận bị rách, con bé chỉnh sửa cho mẹ tại chỗ, chẳng những nhìn không ra bất cứ vết tích tổn hại nào, ngược lại còn phù hợp hơn so với ban đầu nữa.” Lúc nhắc đến Lam Tiên, bà cụ Đường lại vô cùng hài lòng.
“Chỉ tiếc là số mệnh của cô nhóc đó khổ, từ nhỏ đã bị cha mẹ ruột vứt bỏ.” Bà cụ Đường than nhẹ.
“Ba mẹ ruột của con bé cũng thật là nhẫn tâm, may mắn là được Nguyệt Dung nhặt được, những năm này Nguyệt Dung vẫn luôn coi con bé là con gái ruột, cho nên con cảm thấy số phận của con bé cũng không khổ cực, ngược lại cũng rất may mắn.” Phạm My không phải là loại người đa sầu đa cảm, bà rất lạc quan trong nhiều chuyện.
“Không phải nói nhà họ Lam vẫn luôn xem người ta như là con dâu nuôi từ bé à?” Bà cụ Đường cười cười, nhịn không được mà bổ sung thêm một câu.
“Dạ, Nguyệt Dung đặc biệt thích cô nhóc kia, thích đến nỗi không muốn con bé đến nhà khác, cho nên vẫn nói là đợi đến lúc con bé trưởng thành thì sẽ làm cô dâu cho Lam Nhất Kiến. Có điều thằng bé Nhất Kiến vẫn không chịu đồng ý, chỉ vì việc này mà Nhất Kiến ầm ỉ đòi phải ra nước ngoài, đã lâu lắm cũng không trở về nhà, khoảng thời gian này Nhất Kiến cũng không liên lạc với bọn người Lăng Tử.” Mối quan hệ của Phạm My và Nguyệt Dung cũng được xem là tốt, cho nên đối với chuyện này thì lại rất rõ ràng.