Người nói chính là Đông trưởng lão, hắn lắc đầu, vẻ mặt tràn ngập vẻ thất bại.
– Không nghĩ tới bốn lão giả chúng ta bế quan nhiều năm, không ngờ lại là ếch ngồi đáy giếng. Liên thủ chiến đấu cùng ngươi, đã là hành động mất mặt đến cực điểm, đánh thành như vậy lại không nhận thua, quả thực là vô lại a.
– Sóng sau đè sóng trước, chúng ta nhận thua!
– Thực lực của ngươi quả thực còn hơn chúng ta, chúng ta không phải là đối thủ!
Sắc mặt Ba vị trưởng lão còn lại cũng khó coi vô cùng, mỗi người đều thở dài một hơi.
Bốn người liên thủ, chẳng những không có đánh thắng Vân Huyên trước mắt này mà còn bị động khắp nơi, khiến cho bọn hắn cảm thấy mất hết mặt mũi.
– Tứ đại trưởng lão liên thủ cũng thất bại sao?
– Chẳng lẽ Hóa Vân tông thật sự sẽ rơi xuống từ bảo tọa đệ nhất thiên hạ hay sao?
– Tứ đại trưởng lão cũng không phả là đối thủ, ai còn có thể thắng được bọn hắn chứ? Lần này thật sự xong rồi!
Nghe được tứ đại trưởng lão cũng đã thừa nhận, Hóa Vân tông lập tức bị không khí bi ai bao phủ, sắc mặt cả đám đệ tử, Thái thượng trưởng lão đều tối tăm phiền muộn, khó coi tới cực điểm.
– Nếu như lão tổ Võ Đạo sư còn sống, nhất định Hóa Vân tông sẽ không xảy ra chuyện như vậy!
– lão tổ Võ Đạo sư đánh khắp thiên hạ không địch thủ, cho dù là yêu nhân nhất tộc cũng chỉ có thể lui lại, không có người nào có thể được như lão tổ. Hiện tại bốn hậu nhân liên thủ cũng không đánh lại một nữ nhân…
– Lão tổ Võ Đạo sư vừa chết, Hóa Vân tông nhất định sẽ rớt xuống ngàn trượng.
Trong đám đệ tử Hóa Vân tông vô luận tranh đấu thế nào, thế nhưng đối với bên ngoài, đối với tông môn khác đều có kiêu ngạo thuộc về mình.
Tông môn Đệ nhất thiên hạ, Võ Đạo sư truyền thừa, nhất mạch Chiến Thần. Hiện tại bốn người liên thủ cũng không thể đánh lại được một nữ nhân. Loại đả kích này so với giết bọn hắn đi còn khó chịu hơn.
– Nhận thua là tốt rồi, còn không mau đồng ý ba điều kiện trước đó?
– Ngoan nghe lời giao ra Thiên Khu, Thiên Cơ, Thiên Quyền kiếm! Cút ra khỏi Thiên Ngoại thiên, chẳng lẽ còn định để cho tám đại tông môn chúng ta cùng nhau động thủ hay sao?
– Mau cút đi, danh hiệu đệ nhất Phù Thiên đại lục của Hóa Vân tông đã là dĩ vãng rồi.
Nhìn thấy hào khí bi ai bao phủ trong đám người Hóa Vân tông, trong đám người tám đại tông môn có ba người đi ra. Bọn hắn nhìn về phía tứ đại trưởng lão cùng với tất cả đệ tử Hóa Vân tông đệ tử rồi hét lớn, trên mặt hiện lên vẻ tiểu nhân đắc chí.
– Ba điều kiện? Ba điều kiện gì?
Nghe thấy mấy người này gầm rú, Nhiếp Vân nhướng mày, đi về phía trước vài bước. Đi tới trước mặt đám người Trúc Âm, hắn nhịn không được mà hỏi.
– Ồ? Minh chủ tới rồi sao?
– Minh chủ trở về rồi…
– Minh chủ trở về là tốt rồi, tông môn được cứu rồi…
Nhìn thấy Nhiếp Vân xuất hiện, bầu không khí vốn có chút uể oải, lập tức bắt đầu được nhen nhóm, chúng đệ tử hạch tâm chấn động, bắt đầu huyên náo.
– Có chuyện gì xảy ra?
Thấy trong đám đệ tử hạch tâm xuất hiện biến cố, Đông Tây Nam Bắc tứ đại trưởng lão cùng với đám người Võ Huân quay đầu nhìn sang.
– Là Vân Phong? Hồi bẩm tứ đại trưởng lão, người này chính là thiên tài Vân Phong!
Nhìn thấy Nhiếp Vân không ngờ đã trở về, Võ Huân cũng sững sờ, vội vàng giải thích cho tứ đại trưởng lão.