– Tiên sinh, trên cảnh giới Võ Thánh, rốt cuộc là cái gì? Giang Thụ Viễn quay sang hỏi.
Người mặc trường bào màu cam lắc đầu nói:
– Lực lượng trên Võ Thánh, là thiên địa lực, bễ nghễ không thể chống đối, chỉ có thể tự thể nghiệm mới tưởng tượng nổi, theo như lão phu biết, ngoại trừ sư tôn của lão phu ra, cộng thêm Thánh Vũ Tông còn tồn tại hai gã Võ Thánh, thiên hạ ngày hôm nay đã không còn vị Võ Thánh thứ tư xuất hiện, ngay cả lão phu đã bế quan ba mươi năm cũng không thể đột phá được quan khẩu cuối cùng linh nhục hợp nhất để thành tự thánh thể!
Giang Thụ Viễn nghe xong, thần sắc ngưng trọng nói:
– Tiên sinh, mặc kệ người này có phải là địch nhân của Giang thị ta hay không, sau này còn phải nhờ nhiều tới tiên sinh tương trợ giúp đỡ Giang thị, ta thực sự vô cùng cảm kích.
Người mặc trường bào màu cam nói:
– Giang thị ngươi và Đồ thị mấy lần giao phong, đều bị thua thê thảm, hôm nay nguyên khí đại thương, lão phu khuyên các ngươi nên bàn bạc kỳ một chút, chớ để vì giận dữ nhất thời, cuối cùng rơi vào cảnh lưỡng bại câu thương, lần trước chuyện chủ tương Bắc quân bị đâm lén, các ngươi hành sự đã rơi vào tiểu thừa, chẳng phải các ngươi cũng biết thiên hạ hiện nay thuộc về Đường thị, hoàng quyền xa tắc làm trọng, muốn tồn tại được cần phải có sự ủng hộ của hoàng quyền, danh chính ngôn thuận mới là chính đạo, cho dù Giang thị các ngươi và Đồ thị thế như nước với lửa, thế nhưng Đồ thị chưởng quản Bắc quân nhiều năm, nền tảng rất vững chắc, há có thể để cho ngươi đơn giản xen vào, hiện tại thiên hạ tứ đại quân, nếu như Giang thị muốn chưởng quản một quân, chỉ có thể là Tây quân hoặc Nam quân!
Giang Thụ Viễn vừa nghe, trong lòng kinh hoàng, lập tức khom người nói:
– Còn thỉnh tiên sinh chỉ giáo?
Người mặc trường bào màu cam nói:
– Nguyên bản tứ đại quân thiên hạ đều nằm trong tay Túc Tĩnh Vương, thế nhưng hoàng đế làm sao có thể để quân quyền to lớn rơi vào trong tay một người nào đó có quan hệ máu thịt với mình, coi như là thân đệ đệ được tín nhiệm đi chăng nữa, cũng không thể nào tránh khỏi việc sinh ra nghi kỵ, mà Túc Tĩnh Vương cũng là một người thông minh hiểu thời thế, chủ động từ bỏ quyền to Tây quân và Nam quân, có như vậy mới tạo điều kiện cho Mạc thị thừa cơ, liên hợp với bảy họ tại Đông Nam, từ đó lập phái đoạt được quyền to của Nam quân về tay, mà Tây quân vì các hoàng tử tranh đoạt với nhau, cuối cùng rơi vào trong tay đại hoàng tử, tuy rằng hai đại quân quyền đều đã nằm trong tay chủ nhân mới, thế nhưng lại có tai họa ngầm rất lớn!
– Tiên sinh, thế nhưng nghe nói nội bộ Nam quân ma sát, quân tâm không ổn định, mà Tây quân thì có chịu cảnh phía Liệt Diễm đế quốc dòm ngó, áp lực rất lớn, vậy tính sao?
Rất hiển nhiên Giang Thụ Viên cũng đã phân tích rõ hiện trạng hai quân vẫn còn đang nằm trong tay Túc Tĩnh Vương.
Người mặc trường bào màu cam cười cười nói:
– Những nhân tố này rất nhiều người đều biết, thế nhưng cũng không phải là nguyên nhân chủ yếu, bọn họ đều quên mất sự tồn tại của hai đại nhân vật cường thế!
– Hai đại nhân vật cường thế, tiên sinh ý chỉ ?
Tuy rằng Giang Thụ Viễn đã suy đoán được cái gì, nhưng không xác định. Người mặc trường bào màu cam nói:
– Một người có lực ảnh hưởng vô cùng to lớn ở phía Nam – Định Hải Vương, một người là lão vương gia ẩn cư tại tây nam Khai Châu chăn thả nuôi ngựa, cũng là thân thúc thúc của đương kim hoàng đế – Uy Vũ Vương!
Nghe được hai vị vương gia hầu như làm cho chính mình không thể tưởng tượng được, Giang Thụ Viễn nhịn không được thầm hít sâu một hơi nói:
– Phía nam được xưng là vương gia trên biển Định Hải Vương, hiện nay thế tập lục đại, một đời so với một đời càng mạnh mẽ, uy chấn hải ngoại, hàng năm hoàng thượng đều có thăm hỏi ngợi khen, còn Uy Vũ Vương phía tây nam, đó chính là tồn tại mà Liệt Diễm đế quốc vô cùng sợ hãi, năm đó Uy Vũ Vương đã thống lĩnh một đội Thiết Lang Quân, mạnh mẽ xé rách biên giới phía đông Liệt Diễm đế quốc, uy hiếp trực tiếp đối với đế đô Tây Thiên Liệt Diễm đế quốc, khiến bản đồ lãnh thổ Đại Đường đế quốc mở rộng tới hơn ngàn dặm, cho dù tới tận hiện nay, hơn mười năm đã trôi qua, tại Liệt Diễm đế quốc mỗi khi có người nhắc tới Uy Vũ Vương, đều khiến cho vô số kẻ sợ hãi!
– Đương nhiên, thế nhân đều biết uy danh cái thế của hai vị vương gia này, thế nhưng không một ai biết, nơi xuất phát của lực lượng cường đại phía sau bọn họ, Túc Tĩnh Vương quả thực là một người vô cùng thông minh, đã đưa hai nhân tố này vào trong mới có thể thả ra quyền to Tây quân và Nam quân, tùy ý để Mạc thị và đại hoàng tử đoạt đi, bởi vì hắn biết được hai thế lực này có cướp đoạt thành công quyền to của hai đại quân này đi nữa, chỉ cần lực ảnh hưởng của Định Hải Vương và Uy Vũ Vương trong quân vẫn còn tồn tại như cũ, vậy thì bọn họ không thể nào điều khiển hai quân này giống như cánh tay của chính mình, thông thuận dễ dàng!
Giang Thụ Viễn đã dần dần hiểu rõ ý tứ của vị tiên sinh mặc trường bào màu cam này, nói:
– Hiện nay Giang thị và Mạc thị có đám hỏi, nếu như nhúng chàm vào Nam quân mà nói, sẽ xé rách da mặt, ngược lại đối với Giang thị càng không có lợi, mà Tây quân thì có Uy Vũ Vương khỏe mạnh, đại hoàng tử là tử tôn hoàng thất, tự nhiên có Uy Vũ Vương ủng hộ, Giang thị ta muốn cắm người vào, chỉ sợ cũng không có tác dụng gì, không biết tiên sinh có cao kiến gì, kính mong chỉ dạy!
Người mặc trường bào màu cam trầm tư, cuối cùng nói:
– Nếu như Giang thị các ngươi muốn chưởng quản một quân, hãy xuống tay từ Tây quân, hiện tại đang có cơ hội, lần trước dị tộc tây nam phát sinh một lần bạo loạn, lúc Uy Vũ Vương trấn áp, bản thân bị trọng thương, sợ rằng thời gian không nhiều, lần này không phải Ngọc Tề tham gia thi hương sao, ngày mai công khai bảng thứ tự, đến lúc đó ngươi nghĩ cách xếp Ngọc Tề vào Tây quân, lão phu có danh là sư phó Ngọc Tề, tự nhiên sẽ trợ giúp sau lưng, chỉ là bên phía Kinh Thành này, còn cần phải nhờ tới ngươi lo lắng, chớ để sinh ra điều gì sai lầm, tin tưởng Ngọc Tề có trí tuệ rất cao, có thể nắm vào trong tay Tây quân sắp chia năm sẻ bảy, chắc hẳn không phải là việc quá khó!
Giang Ngọc Viễn vừa nghe như vậy, vô cùng phấn chấn nói:
– Ngọc Tề chính là hi vọng của Giang thị chúng ta sau này, có thể có tiên sinh giúp đỡ, thực sự là chuyện may mắn, nếu như sau này tiên sinh có điều gì sai phái, Giang thị chúng ta nhất định dốc sức hoàn thành!
Người mặc trường bào màu cam không nói, nhìn khuôn mặt đậm vẻ đỏ ủng vì hưng phấn kia, tâm thần lại một lần nữa nhìn ra ngoài cửa sổ quan sát dị tượng tinh không, đã có chút sầu lo, thầm nghĩ:
– Hôm nay Địa Môn độc đại, dã tâm bừng bừng vọng tưởng muốn nuốt Hoàng Môn ta kết hợp lại, để Hoàng Môn ta có thể tồn tại nghìn năm, cũng phải phấn đấu, dùng một cỗ lực lượng bên ngoài đế đối kháng, chỉ là vừa rồi hàn linh hiện thế, cùng chắc chắn định đỉnh thiên khôn, tình thế trong tương lai, có bất lợi đối với Hoàng Môn ta hay không? Hoàng Môn ta rốt cuộc nên lánh đời không ra hay là buông tay đánh bạc một lần?