Lam Lam giật mình ngẩng đầu lên suy nghĩ lời anh nói. Anh nói cũng đúng,dù hai người là vợ chồng cũng không nên để người ngoài nhìn cô bằng ánh mắt khi dễ được.
Vài giây sau, cô kìm nén cơn đau trong lòng buông bỏ tất cả, khẽ hỏi.
“Phòng vệ sinh ở đâu? ” Giọng nói cô vì la hét quá nhiều vào tối hôm qua nên có một chút khan tiếng.
Lục Diệp Bằng hả hê trước thái độ khuất phục của cô, anh nhanh chóng khom người bế thẳng cô lên.
“A…. Anh làm gì vậy? ” Lam Lam hốt hoảng ôm chặt cổ anh, trong lòng căng thẳng.
Lục Diệp Bằng cong môi cười không trả lời,bước chân đi vào căn phòng bên trong. Sau cùng là tiếng nước chảy cùng với hơi thở gấp rút,rên rỉ của anh và cô được phát ra từ căn phòng tắm.Anh ở bên trong lại chiếm hữu cô thêm một lần nữa.
*******
Đúng như lời anh nói.
Từ khi rời khỏi phòng của Lục Diệp Bằng. Lam Lam đã không còn thấy bóng dáng của anh ở công ty. Có lẽ lời nói anh nói lúc sáng là thật.
Hôm nay anh làm việc bên ngoài.
Trên người Lam Lam đang mặc là bộ sưu tập thời trang tháng trước mà công ty đã phát hành. Mẫu thiết kế này chẳng phải là của cô vẽ đó sau. Hôm nay được mặc lên thành quả của mình làm ra. Lam Lam cảm thấy rất vui, tâm trạng không còn bực bội như lúc sáng nữa.
Sau khi cô lên chức thì công việc thì càng nhiều hơn, ngoài thiết kế ra, cô còn phải viết báo cáo hàng ngày nộp lên cho cấp trên. Công việc nhiều tới nổi khiến cô quên mất một việc rất quan trọng.
Lúc này,bỗng điện thoại di động của cô reo lên.
Lam Lam giựt mình, sợ anh lại tiếp tục điện thoại hâm dọa cô chuyện lúc sáng liền khong muốn nghe.Nhưng ánh mắt cô nhìn kỉ lại thì không phải anh mà một người có thể xem là bạn của anh nhưng cũng xem là bạn của cô.
Lam Lam vội nhắc máy.
“Alo…. Xin lỗi! Em không nghĩ anh sẽ gọi điện cho em! “
Đầu dây bên kia phát ra một giọng cười của người đàn ông.Giọng nói trầm ổn vang lên.
“Em sao vậy? Anh sẽ điện thoại cho em để nhắc nhở em uống thuốc đúng giờ. “
Lam Lam trợn mắt, hoảng hốt.
“Ấy chết! Xém tí nữa em quên mất, em cảm ơn anh Thiếu Tiên”
Thiếu Tiên thở dài trong điện thoại.
“Em còn như vậy, chắc anh sẽ nói hết cho Lục Diệp Bằng biết hết mọi chuyện quá”.
” Đừng anh…. Em xin anh, đừng nói cho anh ấy biết”.
“Vậy em nhớ uống thuốc đúng giờ đi! “
“Vâng! Em biết rồi! ” Cô nói xong định cúp máy. Nhưng Hoắc Thiếu Tiên lại tiếp tục hỏi.
“Anh đã nghe Lục Diệp Bằng nói hết chuyện của anh ta và người phụ nữ đó rồi!…Anh chỉ muốn khuyên em một câu thôi! “
Lam Lam không quá ngạc nhiên khi anh đã biết. Vốn dĩ chuyện đó tất cả mọi người cũng đã đều biết hết rồi. Cô có giấu anh cũng không thể nào được.
Lam Lam hít thở thật sâu, khẽ nói.
“Anh nói đi! “
“Lam Lam! Anh chỉ muốn khuyên. Khi em quyết định một việc nào đó hãy nhìn nhận cho cách chính xác. Những gì xảy ra trước mắt em, đôi khi không phải là sự thật…… Em đừng vì một chuyện nào đó mà lựa chọn cách buông tay tình yêu của mình”.
Nghe xong, Lam Lam nhíu mày khó hiểu.
” Anh nói vậy là sao? “
“Không có gì …..” Hoắc Thiếu Tiên mỉm cười buông thêm ra một câu “Em hãy tin tưởng Lục Diệp Bằng…Anh ta không phải người như vậy đâu!”
Dứt lời, Hoắc Thiếu Tiên liền nhanh chóng cúp máy.
Lam Lam bỏ điện thoại xuống, ánh mắt tràn đầy hoang mang. Cô không biết câu nói của anh ấy là có dụng ý gì. Nhưng bảo cô tin Lục Diệp Bằng, cô có nên tin không? Khi anh luôn tìm mọi cách hâm dọa, uy hiếp cô hết lần này đến lần khác.
Cô đưa tay lần mò trong túi xách lấy ra một lọ thuốc, cô lấy ra hai viên. Lam Lam suy nghĩ nói thầm trong bụng:Bác sĩ dặn một ngày chỉ nên uống một viên, nhưng với tình hình tối hôm qua. Anh và cô lại xảy ra quan hệ khá dữ dội đến thế, anh còn không sử dụng biện pháp an toàn. Nếu cô không uống hai viên, lỡ như cô lại có thai ngoài ý muốn thì lúc đó không phải là thêm rắc rối nữa hay sao…..
Nghĩ rồi, cô vẫn uống hết hai viên, chuyện tới đâu tới đó. Với lại thuốc này không quá nguy hiểm đối với cô.
“Reng”
Điện thoại tiếp tục vang lên thêm một cuộc gọi nữa và lần này chính xác là người đàn ông cô vừa mới nhắc đến.
“Alo… “
“Nói chuyện với ai từ nãy giờ… ” Cô chưa nói hết câu thì giọng nói hơi giận dữ của Lục Diệp Bằng vang lên cắt ngang lời của cô.
Lam Lam ngẩng người, cô không nghĩ anh lại gọi điện cho cô từ nãy giờ, ánh mắt thoáng chốc hiện rõ một sự chần chừ.
“Tôi…..
” Nói chuyện với ai… Nói mau”.Lục Diệp Bằng nói lớn.
Cô có biết anh chỉ có hơn ba mươi phút để nghỉ ngơi không? Vì thời gian ít ỏi đó anh chỉ muốn nói chuyện với cô một chút thôi, vậy mà anh lại mất hơn hai mươi mấy phút mới gọi được cho cô.
Không biết là ai mà cô lại nói chuyện lâu đến như vậy?
Thái độ của anh khiến cô không vui, tâm trạng buồn bực lại đột ngột dâng lên.
“Tôi nói chuyện với ai không cần anh quan tâm….. ” Sau đó cô nhanh chóng cúp máy cái rụp.
Cơn giận dữ trực tiếp tuông trào lên đôi mắt của Lục Diệp Bằng, anh siếc chặt điện thoại trên tay nghiến răng nghiến lợi.
“Được lắm! Cô giỏi lắm! “
Gương mặt Lục Diệp Bằng bao ‘trùm lên một màn giá lạnh. Sức chịu đựng của anh đến đây là kết thúc được rồi.1
Cô muốn thích thì anh sẽ chiều theo ý muốn của cô.
Lam Lam cúp máy xong mệt mỏi dựa đầu vào ghế. Tại sao người đàn ông này lại luôn ép buộc cô, anh xem cô là gì đối với anh? Trong cuộc đời cô từ trước đến nay chưa bao giờ gặp người nào ích kỷ lại hẹp hòi như anh.Anh luôn ỷ nắm được điểm yếu của cô thì luôn lấy nó ra hâm dọa, khống chế cô.
Anh nói không muốn kết thúc hợp đồng với cô nhưng cô cảm thấy chính anh mới là người mong muốn cái hợp đồng này được kết thúc càng sớm càng tốt.
Đầu tiên là việc cả nhà biết mối quan hệ của anh và Dương Tiểu Vy, và con trai của anh học chung trường với An Nhiên. Thậm chí những cuộc điện thoại vào ban đêm cô ta luôn điện cho anh.
Chắc đây không phải là sự trùng hợp mà nhiều người hay nhắc đến chứ!
Chẳng phải anh là người đứng sau tất cả mọi chuyện đó sao? Cô chắc chắn anh và cô ta thường xuyên điện thoại cho nhau nên cô ta mới biết rất rõ vào giờ đó anh vẫn còn thức nên mới điện cho anh vào ngày hôm qua.
Từ những câu chuyện cô ghép lại, Lam Lam có thể nhận ra Lục Diệp Bằng là một người đàn ông không từ bất cứ thủ đoạn nào để đạt được mục đích của mình.
Còn những chuyện liên quan đến vụ nổ phát súng vào ngày hôm đó cô cũng phải nhất định phải điều tra cho rõ.
Lam Lam cúp máy xong mệt mỏi dựa đầu vào ghế. Tại sao người đàn ông này lại luôn ép buộc cô, anh xem cô là gì đối với anh? Trong cuộc đời cô từ trước đến nay chưa bao giờ gặp người nào ích kỷ lại hẹp hòi như anh.Anh luôn ỷ nắm được điểm yếu của cô thì luôn lấy nó ra hâm dọa, khống chế cô.