Thấy vậy ai nấy cũng đều háo hức không thôi, rất nhiều người kích động đã lao đến ngay sát những cánh cửa lớn của ngôi miếu. Lúc này cánh cửa lớn đang từ từ mở ra, tất cả các chiến nhân thì đều đã đứng đợi tại dãy ngoài cùng trong ngôi miếu. Vô số nhóm người nhìn từ xa như bầy kiến vỡ tổ đang tụ tập tại đây, có rất nhiều các thế lực lớn nhỏ, rất ít trông thấy kẻ nào đứng một mình.
Khi những cánh cửa đá mở ra hoàn toàn thì tất cả mọi người đều hành động, họ lao nhanh vào trong cánh cửa như những con thiêu thân. Đứng ở xa nhìn thấy cảnh này nhóm Vera đều cảm thấy náo nhiệt và phấn chấn, nhưng họ cũng chưa vội vì họ biết nhanh vài phút cũng chả có tác dụng gì. Sau một lát cô Xavia quay sang dặn dò nhóm học viên;
“Bây giờ cô và thầy sẽ đi vào những khu trong cùng có thể để xem xét thực hư chuyện Vera nói, còn các em vào đó thì chỉ nên xông pha tại những vòng ngoài thôi nhé, đừng có làm liều!”
Cả ba học viên đều ngoan ngoãn gật đầu; “Vâng ạ bọn em sẽ ghi nhớ.”
Thầy Bernard cũng lên tiếng; “Chúc các em sẽ có được những thu hoạch lớn nhé, và bình an vô sự.”
Gerda cười nói; “Vâng ạ chúng em cũng chúc thầy cô bình an vô sự, hơn nữa kiếm được thật nhiều đồ tốt.”
“Được rồi nhớ cẩn thận đấy!” Nói rồi cô Xavia và cả thầy Bernard thoắt cái đã biến mất trong tầm mắt nhóm Vera. Cảm thán vài tiếng rồi ba người họ cũng cấp tốc phóng nhanh về phía cổng lớn dẫn vào khu bên trong, lúc này đa số mọi người đều đã vào chỉ còn lát đát vài nhóm ở bên ngoài. Khi thấy hầu hết mọi người đều vào trong mà chưa xảy ra chuyện gì thì những nhóm có tính cẩn trọng này mới lục tục đi vào.
Bên trong ngôi miếu khổng lồ này không hề có sóng điện thoại hay mạng internet, kể cả các thiết bị dò xét chiến lực hay tra tìm lực lượng tâm linh cũng không thể hoạt động được. Hầu hết mọi người khi vào đây đều biết điều này nên cũng chẳng ai bất ngờ cả, nhưng chính vì mọi cách thức liên lạc ra bên ngoài đều không hoạt động được nên các thế lực cũng bớt kiêng dè nhau hơn!
Bước đi trong ngôi miếu nhóm Vera bất ngờ vì trên tường có rất nhiều đá phát sáng, vì vậy họ có thể nhìn thấy rõ mọi thứ xung quanh mà không cần dùng đến đèn chiếu. Nơi đây nền tường trần đều là đá, nhìn xung quanh cũng không thấy có vật phẩm hay đồ đạc gì cả, trống không như ở dãy ngoài cùng.
Gerda lên tiếng; “Theo như những thông tin thu thập được thì những đồ có giá trị hầu hết đều ở trong các căn phòng đá, căn phòng nào có kí hiệu càng lớn và cửa càng vững chắc thì trong đó đồ càng tốt!”
Vera liền nói; “Chúng ta mau di chuyển và quan sát nhanh hơn nữa đi để có thể kiếm được gì đó, đông người như vậy không hành động nhanh là còn cái nịt đấy.”
Thế là ba thân ảnh nhanh chóng phóng đi, trên đường di chuyển tìm kiếm họ cũng bắt gặp vài nhóm người của các thế lực khác nhưng đều không bắt chuyện hay có hành động gì. Họ đã vài lần phát hiện ra cánh cửa dẫn vào căn phòng chứa đồ nhưng đều đã có kẻ tới trước, cứ như thế ba người càng tiến sâu vào bên trong thân miếu hơn.
Cùng lúc đó hai người giảng viên của học viện SC đã vào đến tận cùng của ngôi miếu này, nhìn cánh cửa khổng lồ trước mắt Bernard nói;
“Xem ra chúng ta đã đi vào sâu nhất có thể rồi, cánh cửa phía trước có lẽ ngày mai mới mở ra, tiếp theo nên làm gì đây?”
Quan sát xung quanh một hồi Xavia nói; “Suất quãng đường vào đây chúng ta cũng không gặp gì nguy hiểm cả, trước mắt hãy chia ra đi tìm kiếm vài căn phòng tại khu sâu nhất này xem trong đó có vật phẩm như thế nào.”
“Được, vậy anh đi hướng bên này còn em bên kia nhé, hãy cẩn thận đấy.”
Sau đó hai người họ tách ra đi tìm kiếm những căn phòng tại nơi này. Trong ngôi miếu rộng lớn này có rất nhiều khu vực và dãy đường, hầu hết mọi người kể cả nhóm Vera đều đang tầm bảo tại 5 dãy ngoài cùng. Còn Xavia và Bernard đã tiến vào dãy sâu nhất có thể, theo như họ đếm thì có lẽ là dãy thứ 9. Mỗi dãy đều rất rộng lớn và có nhiều khu vực khác nhau như mê cung vậy, mỗi khu vực có mấy chục căn phòng chứa bảo vật.
Lúc này nhóm Vera đang đứng trước một cánh cửa dẫn vào một căn phòng tại dãy thứ 3. Gerda phấn khích nói;
“Nhìn kí hiệu trên cánh cửa to thế kia chắc chắn bên trong có nhiều đồ tốt hơn những căn phòng thông thường rồi, Caradoc cậu mau phá hủy cánh cửa này đi.”
Caradoc không chần trừ liền tiến đến gần cánh cửa, trong tay hắn suất hiện một thanh trường thương. Chiến lực bộc phát ra hắn vung vũ khí đâm mạnh về phía cánh cửa, sau năm lần oanh kích cuối cùng cánh cửa đá cũng bị đánh cho vỡ ra thành nhiều mảnh lớn. Thấy vậy cả ba người liền nhanh chóng nhảy vào trong, Vera vừa vào trong căn phòng mắt em liền đảo qua một lượt.
Bên trong căn phòng này là vô số giá sách, trên đó cũng bày biện rất nhiều các loại sổ sách, lấy một quấn sách trông bề ngoài bắt mắt trên kệ xuống xem Gerda liền nói quýnh lên;
“Đây là bộ sách võ học cơ bản cao đẳng của chiến nhân, không thể ngờ tùy tiện một quấn sách trong này cũng đã là hàng hiếm ở bên ngoài!”
Caradoc vừa đọc thông tin của cuốn sách trên tay mình xong liền ngẩng đầu lên vui vẻ nói; “Còn đây là cuốn dạy đao pháp nâng cao cấp 2, quấn như này bên ngoài người ta cũng toàn bán giới hạn thôi đó!”
Vera vừa soát qua một lượt rồi lên tiếng; Trong này có xấp xỉ 200 cuốn sách dạy võ và sử dụng vũ khí cho chiến nhân, đa số đều là loại tầm trung và khá chỉ có khoảng 30 quyển là thuộc loại cao cấp như anh chị đang cầm thôi, nhưng tính ra đống này cũng rất có giá đấy!”