Lão tăng xuất hiện làm bách tính xem náo nhiệt đều hiếu kì mở to hai mắt nhìn, mà tăng nhân trong chùa thì bắt đầu bất an, một bộ phận tăng nhân nhìn về phía Huyền Từ ánh mắt đã mang theo khác thường.
“ Không tới một năm, chùa Linh Vụ quả nhiên thanh danh linh nghiệm truyền xa, mà ban đầu nguyên nhân gây nên khiến láng giềng trên dưới chạy theo như vịt chính là cha mẹ Lưu Thắng nhiều năm không có dòng dõi đột nhiên sinh ra Lưu Thắng —— Một tiểu tử mập mạp người gặp người yêu!”
Theo Huyện úy làm rõ, tiếng nghị luận ông ông vang lên, Khương Trạm đột nhiên đỡ trán, làm vẻ hoảng sợ: “ Trời ạ, chẳng lẽ Lưu Thắng là con trai của Huyền Từ?”
Lời này vừa nói ra, ánh mắt đằng đằng sát khí của chúng tăng lập tức quăng tới, Tứ Hải tính tình nóng nảy càng nhịn không được, hét lớn một tiếng bổ nhào qua phía Khương Trạm.
Khương Trạm nhẹ nhàng mà linh hoạt lướt đến sau lưng Úc Cẩn, thấy Tứ Hải bị ngăn lại, ủy khuất liếc nhìn Khương Tự.
Khương Tự vẻ mặt bất đắc dĩ: “Nhị ca nói chuyện chú ý suy nghĩ.”
“Khụ khụ.” Huyện úy ho khan hai tiếng kéo lại lực chú ý của mọi người, “ Cha mẹ Lưu Thắng vì sao thành thân hơn mười năm không có con? Bởi vì cha Lưu Thắng không thể lên! Huyền Từ hoặc là cơ duyên xảo hợp biết được, hoặc là quan hệ với Nhị thúc của Lưu Thắng vốn thân mật hơn người ngoài thấy, bởi vì thời gian đã lâu khó mà xác định. Tóm lại, cái gọi là biện pháp làm chùa Linh Vụ dương danh của ngươi chính là rơi xuống trên đầu cha mẹ Lưu Thắng. Khi đó Lưu gia rất nghèo, nhị thúc của Lưu Thắng ngay cả vợ đều cưới không nổi, ngươi tới tìm nhị thúc Lưu Thắng, giật dây hắn ra tay với tẩu tử, sau khi đắc thủ nhà gái cuối cùng lựa chọn nén giận. Nam nữ thân thể không việc gì từng có mấy lần cá nước thân mật, nương Lưu Thắng rất nhanh liền mang thai, sau đó dưới sự sai sử của nhị thúc Lưu Thắng đến chùa Linh Vụ dâng hương.”
Huyện úy than nhẹ một tiếng: “ Nương Lưu Thắng có thai trước, dâng hương ở phía sau, nào có đạo lý không linh nghiệm?”
Lời này vừa nói ra, mọi người đầu tiên là một hồi yên tĩnh, đột nhiên có người nói: “ Ta nhớ ra rồi, lúc ấy trên trấn còn đang nghị luận, nói chùa Linh Vụ hương hỏa quá linh nghiệm, dựa theo thời gian suy tính sau khi Lưu gia dâng hương cầu con thì lập tức có Lưu Thắng.”
Có người phụ họa nói: “ Đúng vậy, cũng bởi vì linh nghiệm như vậy, nên tiểu tức phụ láng giềng xa gần mới đều tới hết cả mà.”
Huyền Từ không nói một lời nhìn Huyện úy.
Huyện úy nói tiếp: “ Điều này cũng giải thích nguyên nhân Lưu gia vì sao đột nhiên có tiền bạc mở tiệm vải. Nhị thúc Lưu Thắng giúp ngươi làm việc, tất nhiên được không ít chỗ tốt, hơn nữa sau khi Lưu gia có tiền hắn cũng không có cưới vợ, đây là vì nguyên nhân gì?”
Huyện úy ném ra ngoài vấn đề này, chậm rãi vuốt râu.
Trong đám người không biết là ai hô: “ Khẳng định là có con trai mập mạp lại tùy thời có thể ngủ cùng tẩu tử, không cần thê tử thôi.”
Lời nói cẩu thả lại không cẩu thả, mọi người ở đây đều có cảm giác bừng tỉnh đại ngộ.
Một nam nhân hơn ba mươi, có nữ nhân cùng nhi tử, còn đường đường chính chính cưới một thê tử đến quản thúc mình làm gì?
Có phải là ngốc không?
Huyện úy yên lặng nghe, trong lòng cảm khái: Vĩnh viễn đừng coi thường trí tuệ của bách tính!
“ Cái này lại có liên quan gì đến Lưu Thắng?” Huyền từ nhàn nhạt hỏi.
“ Đương nhiên là có liên quan! Lưu Thắng là đứa con duy nhất của Lưu gia, dưới sự yêu chiều trở thành một tên ăn chơi bại gia, dùng tiền vung tay quá trán. Hai năm trước, nhị thúc Lưu Thắng bệnh nặng, tự biết thời gian không nhiều, lo lắng sau khi chết Lưu Thắng phá hết gia sản sẽ có kết cục thê thảm, thế là thổ lộ bí mật này.” Huyện úy bình tĩnh nhìn Huyền Từ, “ Nhị thúc Lưu Thắng vốn cho rằng thay Lưu Thắng tìm một tài lộ liên tục không ngừng, lại không nghĩ rằng đã đẩy hắn lên tuyệt lộ!”
Huyền Từ nhanh chóng chuyển động Phật châu, mặt không biểu tình.
“ Khác với nhị thúc được đến chút chỗ tốt liền an ổn sinh hoạt, Lưu Thắng thích cờ bạc, đây chính là cái hang không đáy, theo hắn một lần lại một lần đến chùa Linh Vụ tìm ngươi đòi tiền để giữ kín bí mật của năm đó, chắc hẳn ngươi đã sớm động sát cơ nhỉ? Thẳng đến lần này, số tiền Lưu Thắng yêu cầu vượt ra khỏi năng lực chịu đựng của ngươi, rốt cục thúc đẩy ngươi giết người diệt khẩu!”
Nghe đến đó, Lý cô nương kìm lòng không được lung lay thân thể, sắc mặt vô cùng khó coi.
“ Sau khi Lưu Thắng chìm vào trong giếng, ngươi lo lắng nhất chính là Tứ Không phụ trách tưới nước, chắc hẳn nếu như Tứ Không không phát hiện cái gì, tăng nhân phụ trách tưới nước hẳn là rất nhanh sẽ đổi thành tâm phúc của ngươi đi? Đáng tiếc thay người cần một lý do hợp lý, mà Tứ Không quá không may mắn, ngươi chỉ có thể giết người diệt khẩu cũng giả tạo thành ngoài ý muốn té ngã vỡ đầu……”
“ A Di Đà Phật, những điều này chỉ là căn cứ tra hỏi làm ra suy luận của đại nhân, chứng cứ đâu.?”
~~~ 4 chương a ~~~