Ngụy Tường cười gằn: “Đây là khu biệt thự hạng sang mà nhà họ Ngụy chúng tôi khai thác xây dựng.
Cho dù chỗ này là dinh thự Vân Phong đi chăng nữa, cô cảm thấy bọn họ có dám xía vào chuyện của tôi không?”
Bấy giờ Tần Thanh Tâm mới bừng tỉnh.
Chỉ có duy nhất một con đường đi tới đây, nếu không phải chủ nhà thì không được cho vào.
Bây giờ Ngụy Tường có thể lái xe vào trong, việc này đã nói rõ vấn đề.
Mà lúc này, vệ sĩ của Ngụy Tường đã đi tới cạnh Tần Y, giơ tay tát cô ta.
“Bộp!”
Vệ sĩ đang định đánh thì bất chợt cảm thấy cổ tay bị tóm chặt, một người đàn ông đen thui đứng che trước mặt Tần Y.
Mặt tên vệ sĩ biến sắc: “Thả ra!”
“Biến!”
Gã đô con da đen đấm một cú lên ngực tên vệ sĩ khiến hắn phải lùi về sau bảy tám bước mới dừng lại, ánh mắt không giấu được nét hoảng sợ.
“Sâm Ba!”
Tần Y từng gặp Sâm Ba, bây giờ nhìn thấy gã, cô ta vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
Đây là lần đầu tiên Tần Thanh Tâm gặp Sâm Ba, hiện giờ cô chỉ thấy ngạc nhiên thôi.
“Đây là vệ sĩ do anh rể phái tới bảo vệ chúng ta”, Tần Y hớn hở khoe với Tần Thanh Tâm.
Tần Thanh Tâm thoáng chua xót.
Rõ ràng cô và Dương Thanh là vợ chồng nhưng gần đây cô mới phát hiện Tần Y còn biết nhiều chuyện về Dương Thanh hơn mình.
Ngụy Tường trông thấy Sâm Ba, sắc mặt tối sầm lại.
Sâm Ba cũng khá kinh ngạc vì lúc nãy gã tấn công bất ngờ mới có thể đánh lui tên vệ sĩ kia, hơn nữa cú đánh đó rất mạnh.
Vệ sĩ bình thường không thể chịu được đòn này, nhưng vệ sĩ của Ngụy Tường bị đánh trúng cũng chỉ lùi về sau mấy bước.
“Chết tiệt! Bọn mày cùng xông lên đi!”
Ngụy Tường ra lệnh, hai tên vệ sĩ cùng xông về phía Sâm Ba.
Ánh mắt Sâm Ba thoáng nặng nề, gã nói với hai cô gái phía sau: “Hai người về phòng trước đi!”
Dứt lời gã lập tức xông ra ngoài đánh nhau với hai tên vệ sĩ.
Tuy thực lực của gã rất mạnh, song vệ sĩ của Ngụy Tường cũng không thua kém, lại còn đánh đôi.
Vì thế Sâm Ba không hơn bọn họ là bao, chỉ có thể đánh ngang tay.
Dù vậy Ngụy Tường vẫn hết sức kinh ngạc.
Hai vệ sĩ này là vệ sĩ hàng đầu thế giới, gã phải trả giá cao mới thuê được.
Vậy mà hai người cùng đánh cũng không giải quyết được một mình Sâm Ba.
Đúng lúc này, một chiếc xe Phaeton màu đen từ từ tiến vào dinh thự Vân Phong, Dương Thanh bước xuống xe.
“Anh Thanh!”
Sâm Ba ra hai đòn liên tiếp, đẩy lùi hai tên vệ sĩ, sau đó đi tới bên cạnh Dương Thanh.
Dương Thanh nhìn chiếc xe Rolls-Royce phía sau Ngụy Tường là biết tên mập này có thân phận không tầm thường, nhưng anh không rõ gã đến đây làm gì.
Trong lúc Dương Thanh nhìn Ngụy Tường, Ngụy Tường cũng quan sát anh.
Gã thình lình lên tiếng: “Nhóc con, cậu là Dương Thanh phải không?”
Đối phương biết tên mình chứng tỏ mục tiêu của gã là mình.
Dương Thanh hờ hững liếc qua gã, sau đó hỏi Sâm Ba: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Sâm Ba kể lại chuyện vừa rồi.
Thật ra Sâm Ba vẫn luôn bí mật bảo vệ Tần Y nên nắm rõ đầu đuôi sự việc xảy ra ở đây lúc nãy.
Dương Thanh nghe đến đoạn vệ sĩ của đối phương suýt đánh Tần Y, nét mặt trở nên lạnh lẽo.
Ngụy Tường thấy Dương Thanh bơ mình thì nổi cáu: “Nhóc con, mẹ nó cậu điếc à? Ông đây đang hỏi cậu đấy…”
“Bốp!”
Ngụy Tường còn chưa nói dứt câu, một bóng đen đã lao tới tát gã bay ra ngoài.
Hai vệ sĩ ngu người luôn.
Sâm Ba cũng ngây ngốc.
Mới rồi Dương Thanh vẫn còn đứng bên cạnh gã nhưng thoắt cái đã xuất hiện bên cạnh Ngụy Tường.
Hai người cách nhau ít nhất mười mét, vậy mà anh có thể xông đến tát bay đối phương trong nháy mắt.
Sức bật và tốc độ này thật đáng sợ làm sao!
Cô gái đi theo Ngụy Tường sợ chết khiếp, chân bủn rủn đứng một bên.
Dương Thanh chẳng thèm liếc nhìn cô ta.
Anh đi đến cạnh Ngụy Tường, nhìn từ trên cao xuống nói với gã: “Không muốn chết thì dắt chó của ông cút đi.
Nếu tôi còn trông thấy ông dám bước vào đây nửa bước thì tôi sẽ lấy mạng ông!”
“Nhóc con, mày dám đánh tao à, mày có biết tao là ai không?”
Ngụy Tường lau vết máu dính ở khóe miệng, sau đó loạng choạng đứng dậy, giận dữ nhìn Dương Thanh.
“Ông là ai thì có liên quan gì đến tôi? Tôi chỉ biết đây là địa bàn của tôi.
Không có lệnh của tôi, ai dám bước vào đây tôi sẽ giết kẻ đó!”, ánh mắt Dương Thanh vô cùng lạnh lẽo.
– —————————
.