Mục Trần cũng nhìn lên trời, đồng dạng là khẽ giật mình, chợt chậc chậc lưỡi, bởi vì lúc này hắn phát hiện, bên trong lôi quang kia hẳn là một trận màu vàng kim óng ánh, chính là xe loan vô cùng hoa lệ, mà ở phía trên xe loan khắc rõ Long Văn màu vàng, có linh lực chấn động cường hãn phát ra, Kim loan này hẳn là một kiện thần khí.
Đương nhiên, lợi hại nhất thực sự không phải là bản thân xe loan, mà là trước xe loan, lại là có bốn đầu thú vật hình thể khổng lồ, toàn thân hiện ra màu trắng giống như ngựa lại giống như Sư tử, ở dưới chân của bọn nó, có lôi quang lập loè, giống như là khống chế Lôi Đình vậy.
Đây là Lôi Sư Linh Thú, nghe nói cũng là có được huyết mạch thần thú, nếu là lớn lên, cuối cùng có thể tiến hóa thành là thần thú chân chính, không nghĩ tới hôm nay lại là dùng để kéo xe, thủ bút như vậy, quả thực không nhỏ.
“Cuối cùng là người phương nào, phô trương cũng không nhỏ?” Cửu U thấy thế, chân mày cau lại thoáng một phát, hiển nhiên có chút bất mãn đối với người tới lại coi thần thú như súc vật.
Mục Trần cũng là lắc đầu, chợt hắn nghiêng tai nghe ngóng, bên trong tửu các lập tức có một chút thanh âm sợ hãi thán phục hâm mộ truyền lọt vào trong tai hắn.
“Thật sự là thủ bút thật lớn… Nhìn đồ văn trên Kim loan, đây chỉ sợ là người Đại Hạ Hoàng Triều Đông Vực…”
“Chậc chậc, Đại Hạ Hoàng Triều, chính là bá chủ đông vực, không nghĩ tới vậy mà đều đã đến a, ta xem ra người trên xe loan, ít nhất chính là một vị hoàng tử của Đại Hạ Hoàng Triều rồi.”
“Hắc hắc, bên trong xe loan này truyền ra không ít tiếng cười duyên của nữ tử, xem ra người trong đó yêu thích như vậy, mà trong Hoàng tộc Đại hạ, có ham mê phô trương như này chỉ sợ ngoại trừ Tứ Hoàng Tử Hạ Hoằng bên ngoài thì không còn ai khác.”
“A? Tứ Hoàng Tử Hạ Hoằng? Là vị Hạ Hoằng bài danh thứ 20 trong cường giả thanh niên bảng tại Thiên La Đại Lục?”
“Tự nhiên là hắn, nghe nói tên Hạ Hoằng này mới vào Cửu phẩm, chẳng qua người này làm việc tà dị, tu luyện khuynh hướng thái bổ chi đạo, cho nên tiến triển thần tốc.”
Mục Trần cùng Cửu U nghe thấy vậy, hai mắt đều là híp lại thoáng một phát, nguyên lai người này là Tứ Hoàng Tử Đại Hạ Hoàng Triều, khó trách làm việc phô trương như thế, Đại Hạ Hoàng Triều hùng bá đông vực, thực lực cường hãn, nội tình hùng hậu, ngược lại là khó chơi.
“Đại Hạ Hoàng Triều này, hoàn toàn chính xác lợi hại.” Mục Trần cũng là hít một tiếng, cùng so sánh với Bắc giới phân tranh không ngừng thì Đông vực hiển nhiên là muốn bình thản rất nhiều, nguyên nhân lớn nhất chính là có Đại Hạ Hoàng Triều như mãnh hổ tọa trấn, chấn nhiếp bốn phương.
Cửu U cũng là gật gật đầu, vừa muốn nói chuyện, rồi lại là bị thanh âm bên trong tửu các hấp dẫn.
“Bất quá tên Hạ Hoằng này mặc dù không tệ, nhưng cùng so với vị Thái Tử Đại Hạ Hoàng Triều… Cũng là chênh lệch thật lớn a.”
“A a, tất nhiên là vậy, vị Thái tử kia chính là danh chấn Thiên La Đại Lục, bài danh thứ 4 trên bảng cường giả trẻ tuổi, mạnh hơn Hạ Hoằng này quá nhiều.” Thanh âm tràn đầy sợ hãi thán phục.
Nghe vậy, 2 người Mục Trần cùng Cửu U đều là hơi chấn động, thần sắc cũng trở nên ngưng trọng rất nhiều, vị Thái Tử của Đại Hạ Hoàng Triều thật không ngờ lợi hại như vậy, có thể bài danh thứ tư, thứ hạng này không khác biệt Già Lâu La kia là bao nhiêu.
Đại Hạ Hoàng Triều này quả nhiên không khinh thường được, mà Thiên La Đại Lục cũng hoàn toàn chính xác không hổ là siêu cấp đại lục, thiên kiêu tầng tầng lớp lớp.
Trong lúc toàn bộ đám người âm thầm khiếp sợ thực lực Đại Hạ Hoàng Triều thì bên trong xe loan trên bầu trời, một đạo thân ảnh lười biếng tiêu sái ra, 2 tay hắn trái ôm phải ấp, đều là ôm nữ tử vô cùng kiều diễm.
Đạo nhân ảnh kia vừa đi ra khỏi, chính là hấp dẫn vô số ánh mắt, chỉ thấy hắn mặc trường bào màu vàng, toàn thân tản ra một cỗ tôn quý chi khí, khuôn mặt anh tuấn hơi có vẻ trắng nõn, khóe môi nổi lên tiếu ý cùng chút cảm giác tà dị, cũng là khác với mị lực.
Hiển nhiên, người này hẳn là Tứ Hoàng Tử Đại Hạ Hoàng Triều – Hạ Hoằng.
Tên Hạ Hoằng này từ cao nhìn xuống, ánh mắt không đếm xỉa gì xẹt qua bên dưới, giống như Đế Hoàng dò xét thần tử vậy, mà hắn đặc biệt có mẫn cảm đối với nữ tử xinh đẹp, chính là nhìn trúng Cửu U đang ngồi một chỗ cùng Mục Trần.
Cửu U như cũ là một thân quần áo màu đen, dáng người thon dài, vóc dáng lồi lõm nóng bòng, ngũ quan càng là xinh đẹp xinh xắn, trước giờ luôn bình lặng, hơi có chút khí chất lãnh diễm, hơn nữa bởi vì nguyên nhân đã thức tỉnh huyết mạch Bất Tử Điểu, càng khiến nàng có một chút quý khí phát ra từ trong huyết mạch, lộ ra có chút bất phàm.
Cho nên, khi ánh mắt Hạ Hoằng vồ được Cửu U, sâu trong con mắt, lập tức liền xẹt qua một vòng ánh sáng.
Bất quá còn không đợi hắn nhìn kỹ, Cửu U chính đã phát hiện, khuôn mặt trở nên lạnh như băng, ánh mắt lạnh lùng bắn ra, chính đã khiến thần sắc Hạ Hoằng biến đổi một phát, hiển nhiên là đã nhận ra một chút uy hiếp.
“Có ý tứ…”
Hạ Hoằng lười nhác cười một tiếng, không nghĩ tới mỹ nhân lạ lẫm lại có thực lực kinh người như vậy, quả thực không kém gì hắn, lần này đi ra, ngược lại là thu hoạch không nhỏ.
Ánh mắt Hạ Hoằng chớp động, nhưng cũng không hạ xuống, chỉ là xa xa hướng về phía Cửu U gật đầu mỉm cười, ngược lại là lộ ra có chút khí độ, còn Mục Trần ở bên cạnh Cửu U hiển nhiên là hắn không thèm để mắt.
Chỉ bất quá đối với hắn làm vẻ ta đây như vậy, Cửu U vẫn như cũ lạnh ngắt như băng, thậm chí trong đôi mắt đẹp có ánh sáng lạnh ngưng tụ, dường như không nhịn được muốn xuất thủ đập tên gia hỏa này một trận.
Bất quá ngay lúc nàng sắp sửa nhịn không được, Mục Trần ở bên đột nhiên xòe bàn tay ra nắm chặt bàn tay như ngọc trắng của nàng, vỗ về nhè nhẹ rồi cười nói: “Xem ra mị lực của nàng cũng là không nhỏ a, lần đầu tiên đã có thể gây chú ý với ánh mắt của người ngoài như vậy.”
Nghe lời trêu chọc của Mục Trần, Cửu U nhịn không được lườm hắn một cái, chẳng qua là thần thái như vậy so với lạnh lùng lúc trước thì nhu hòa vô số lần, trong lúc nhất thời vậy mà lại lộ ra chút kiều mị phong tình hiếm thấy.
Trên bầu trời, Hạ Hoằng cũng chứng kiến cử động của Mục Trần cùng thần sắc nhu hòa trên khuôn mặt xinh đẹp của Cửu U, lập tức con mắt hẹp dài híp lại thoáng một phát, sau đó ánh mắt giống như là lưỡi đao lần đầu tiên bắn về hướng cái tên không được hắn để trong mắt lúc nãy, cơ mà nhìn qua thậm chí còn trẻ tuổi hơn hắn…
Mà phát giác được ánh mắt Hạ Hoằng, Mục Trần tức thì mỉm cười, khoan thai ngẩng đầu, con mắt màu đen cũng chẳng chứa chút ý sợ hãi nào đối xạ cùng với Hạ Hoằng.
Trong thành thị ầm ỹ, hai tia ánh mắt đan chéo, giống như là có băng hàn chi ý đang lặng yên chảy xuôi.