– Xa xa chỉ còn lại một con cá con, cũng không thể để hắn truyền tin tức lại Thiên Châu được… !
Đang khi nói chuyện, Huyền Thiên phá không mà vào, nháy mắt sau đó, liền xuất hiện ở bên cạnh Kiếm Nhân Cơ, quăng Thôn Thiên Đại ra.
Kiếm Nhân Cơ đang muốn thuấn di mà trốn, nhưng lại phát hiện hư không bị giam cầm, một cổ hấp lực cực lớn sinh ra, thân thể của hắn không tự chủ được liền bay vào trong Thôn Thiên Đại.
Mười người đến từ Thiên Châu đến tận đây mới xem như một mẻ hốt gọn rồi.
Rất nhanh, Huyền Thiên và Mạc Thiên Ky, liền về tới Kiếm Tông, đối với chuyện Vương giả Thiên Châu xâm phạm hai người cũng không trắng trợn tuyên dương, chỉ có một ít người thân cận mới biết Thiên Thiên châu thậm chí có chín đại Vương giả đến đây, lại Huyền Thiên chém một vị, thu tám vị.
…
Thôn Thiên Đại, trong không gian hỗn độn, thân ảnh Huyền Thiên đột nhiên xuất hiện.
Ba vị Vương giả tiểu thành, năm vị Vương giả bình thường, còn có một Bán Bộ Vương Giả Kiếm Nhân Cơ, tất cả bị một cái cự chưởng lớn như núi đập vào mặt đất, ép tới không cách nào nhúc nhích.
Huyền Thiên rơi vào trước mặt Vương giả bình thường của Âm Minh Cốc.
– Ngươi muốn gì?
Vương giả kia hoảng sợ kêu lên.
– Huyền Thiên, thả chúng ta đi ra ngoài, giao đỉnh ra đây, chúng ta có thể tha cho ngươi khỏi chết, nếu không Thiên Châu ta cường giả như mây, Vương giả tầng tầng lớp lớp, còn có Vương giả đại thành, Vương giả đỉnh tiêm nữa. Lúc đến Thần Châu thì ngươi nhất định phải chết, thân nhân của ngươi, bằng hữu, một tên cũng trốn không thoát… !
Kiếm Thanh Thu quát lớn.
Những Vương giả khác cũng nhao nhao mở miệng uy hiếp.
Huyền Thiên cười lạnh một tiếng, nói:
– Các ngươi coi trọng Hỗn Độn Thánh Đỉnh như thế, nếu là Vương giả đại thành, Vương giả đỉnh tiêm có thể tới Thần Châu, há chỉ phái các ngươi đến? Bình chướng ngăn trở Thiên Châu và Thần Châu Vương giả khó vượt, tuy rằng hiện giờ có chỗ nhạt đi, nhưng trong thời gian ngắn Vương giả đại thành và Vương giả đỉnh tiêm đừng mơ đến đây, không chờ bọn họ tới Thần Châu, chờ tu vị ta đột phá Thiên giai cảnh thập trọng, ta sẽ đích thân tiến đến Thiên Châu, bọn hắn nếu dám đoạt đỉnh trên tay của ta, có bản lĩnh cứ cầm lấy đi, nếu không có bổn sự, hừ… , vậy thì sẽ phải như các ngươi, vì tu vi của ta tăng lên làm ra một phần cống hiến rồi… !
– Vì tu vi của ngươi tăng lên làm ra cống hiến?
Vương giả Âm Minh Cốc thanh âm cả kinh, lời này sao lại quen tai như vậy?
Vẫn còn nghĩ lại thì Vương giả kia liền cảm giác được Cương Nguyên trong cơ thể không bị khống chế dũng mãnh lao ra ngòai, chính là Huyền Thiên thi triển Âm Minh đại pháp, đang hấp thu tu vi của hắn.
Huyền Thiên âm thầm tu luyện Âm Minh đại pháp tới đại thành, cho dù là tu vị của Vương giả cũng có thể hấp thu.
Mặc dù đối với Âm Minh đại pháp hắn cũng không thích, nhưng vì để sớm ngày bước vào Thiên giai cảnh thập trọng, hắn chỉ có thể hấp thu những Vương giả Thiên Châu không có mắt này thôi!
– Là Âm Minh đại pháp- – !
Vương giả Âm Minh Cốc, hoảng sợ hét rầm lên, trách không được lời kia quen tai, cường giả Âm Minh Cốc thích nhất chính là nói lời này với người khác a!
Võ giả sợ nhất chính là đánh mất tu vi, tu luyện cả đời đều phí công.
Tu vi đã đến Vương giả cảnh tánh mạng càng kéo dài, thọ qua 200 tuổi, tu vi đánh mất, ý nghĩa thọ nguyên cũng đánh mất, thoáng cái từ Vương giả cao cao tại thượng ngã xuống thành phàm nhân, cái này còn khó chịu hơn là chết.
Nghe được Vương giả của Âm Minh Cốc thét lên, chúng Vương giả trong nội tâm đều cảm thấy lạnh cả ngươi.
Huyền Thiên không ngờ lại muốn hút sạch tu vi của bọn hắn?
Âm Minh đại pháp tuy là võ học Vương cấp nhưng cũng không phải là đỉnh tiêm, cho nên lúc đối chiến với Vương giả hiệu quả sử dụng cũng không lớn, bất quá, hiện giờ chúng Vương giả ở trong Thôn Thiên Đại, bị trấn áp khiến vô pháp nhúc nhích, bị Huyền Thiên sử dụng Âm Minh đại pháp hấp thu, giống như một cái bia ngắm khống cách nào né tránh vậy, Âm Minh đại pháp cho dù hiệu quả không lớn, nhưng lâu dần cũng hút cạn tu vi của bọn hắn.