(Tại vì saoooo?)
Trên chiến tràng chúng cường giả chấn động đến không nói được lời nào. Ngay cả Tam Hoàng sắc mặt cũng ngưng trọng, đặc biệt là Thiên Thứu hoàng. Nhãn thần phức tạp nhìn Mục Trần. Lúc đầu Mục Trần theo Cửu U gia nhập Đại La thiên vực thì chỉ mới ngưng luyện chí tôn pháp thân mà thôi, còn bây giờ mới qua vài năm mà đã đạt được bán bộ cửu phẩm rồi, sắp đuổi kịp bọn hắn.
“Lúc đó lão phu biết thiếu niên này là kẻ phi phàm nhưng không ngờ, mới có vài năm thôi a…” Thiên Thứu hoàng cảm thán, dựa theo tốc độ tu luyện này sợ rằng không bao lâu nữa hắn sẽ bị Mục Trần vượt qua
Tiền đồ người này bất khả hạn lượng. Nếu cho hắn đầy đủ thời gian đừng nói là cửu phẩm chí tôn, không chừng ngay cả vực chủ hắn cũng có tư cách ngang hàng.
Đến lúc này Thiên Thứu hoàng mới minh bạch vì sao vực chủ lại chiếu cố Mục Trần như thế.Trong đó dĩ nhiên có mối quan hệ khác nhưng chung quy là vực chủ tuệ nhãn như đuốc, nhìn được tiềm lực vô hạn của Mục Trần nên chưa bao giờ xem Mục Trần là thuộc hạ mà xem là bằng hữu tương giao, dù thân phận có chênh lệch nhưng hiện tại đã không còn.
Đồng dạng bất cứ ai lần đầu gặp Mục Trần bao giớ nghĩ đến vài năm sau hắn lại đạt được trình độ như vậy đâu
“Bán bộ cửu phẩm…”
Chúng cường giả xung quang “ồ” lên, sắc mặt Long Tí chí tôn co quắp nhìn thân ảnh trẻ tuổi kia. Tuy hắn đã dự đoán thực lực của Mục Trần nhưng khi Mục Trần nói ra hắn vẫn nhịn không được mà kinh hãi
Mục Trần còn trẻ mà đã đạt bán bộ cửu phẩm, thiên phú thật bất khả tư nghị
Hơn nữa làm Long Tí chí tôn không thể tin là linh lực từ thể nội Mục Trần bộc phát ra liên miên bất tận, cuồn cuộn không dứt. Linh lực không có chút hư phù, nói cách khác là căn cơ của Mục Trần vô cùng vững chắc
Quả thực không thể tin được, chỉ mới qua một năm mà thực lực của Mục Trần tăng đến tam phẩm. Dù phục dụng thiên địa thần bảo đề thăng thực lực thì linh lực cũng sẽ khó khống chế. Còn đằng này linh lực hùng hậu được Mục Trần tùy tâm sở dục, thuận buồm xuôi gió không chút hỗn loạn
“Tiểu tử này…”Long Tí chí tôn cau mày, trong nhãn quang nổi lên vẻ kiêng kỵ, không còn khinh thường như trước nữa. Bởi vì Mục Trần quá kinh nhân, hắn không thể xem thường được
“Xem ra Mục vương đã có chuẩn bị rồi a”
Long Tí chí tôn hít một hơi, áp chế tâm tình sắc mặt mới từ từ bình thản lại. Hiện tại không phải lúc bận tâm tại sao thực lực Mục Trần lại đề thăng mạnh như thế mà căn cơ lại vững chắc vô cùng, mà tân hoàng vị đi kèm với quyền lợi, tài nguyên khổng lồ ở Đại la thiên vực này hắn không thể nhường cho ai khác được
Cũng còn may là tuy căn cơ linh lực Mục Trần vững chắc nhưng dù sao cũng chỉ là bán bộ cửu phẩm, cùng với chân chính cửu phẩm có chênh lệch không nhỏ
Chỉ cần không khinh thường chủ quan thì bằng thực lực của hắn có thể áp chế được Mục Trần
Nghĩ đến đây Long Tí chí tôn mặt không đổi sắc nhìn Mục Trần nói “Mục vương còn trẻ như vậy mà đã đạt cảnh giới bán bộ cửu phẩm quả thật hiếm có khó tìm, Nhưng nếu muốn bản tôn nhường tân hoàng vị thì phải nhìn thực lực bán bộ cửu phẩm của ngươi có năng lực làm được hay không?
Long Tí chí tôn vừa nói xong thì song nhãn phát ra tinh quang, chốc lát linh lực điên cuồng phóng xuất. Phong khởi vân dũng làm thiên địa trở nên ảm đạm vài phần, đại địa dưới chân hắn phảng phất như run rẩy gầm rú
Thân ảnh Long Tí chí tôn mơ hồ trở nên cao lớn vô cùng, áp lực tràn ra làm mọi người cảm thấy ngạt thở
Nguyên bản cảm giác áp bách từ linh lực của Mục Trần vào lúc này đã bị tiêu trừ, khí thế bá đạo của Long Tí chí tôn như nhất tôn chiến thần, không ai dám khiêu khích uy quyền.
Long Tí chí tôn vừa ra tay đã bộc lộ thực lực kinh nhân của mình, áp lực bá khí còn mạnh hơn Khô lão nhân lúc trước
Dưới vô số mục quang kinh sợ, song chưởng Long Tí chí tôn nắm chặt, linh quang bạo phát. Bên ngoài thân thể hắn ngưng tụ vô số đạo linh văn tối nghĩa, mà song thủ của hắn lúc này phát ra hồng quang mãnh liệt, mơ hồ có tiếng long ngâm vang vọng
“Phanh!”
Song chưởng Long Tí chí tôn chấn động, y sam bị chấn nát. Song thủ lộ ra, chỉ thấy to lớn cường tráng bằng thân thể hài đồng. Hơn nữa trên song thủ còn có hồng long lân hiện lên, thập chỉ sắc bén như long trảo
Chứng kiến song thủ của Long Tí chí tôn, Thiên Thứu hoàng và Linh Đồng hoàng biến sắc, nhãn thần kiêng kỵ. Có người nói song chưởng của Long Tí chí tôn có long lực, người này giao thủ với cường giả sơ nhập cửu phẩm đỉnh phong, chỉ dựa vào song chưởng mà oanh phá chí tôn pháp thân đối phương
Vì thế các cường giả cửu phẩm chí tôn đều kiêng kỵ Long Tí chí tôn. Long tí chi lực bá đạo không thể hình dung được
Mà Long Tí chí tôn hiển nhiên là xem trọng Mục Trần nên mới không do dự hiển lộ Long thủ, dĩ nhiên là muốn toàn lực ứng phó, lấy thế lôi đình kích bại Mục Trần
“Gia hỏa này thật cẩn thận, xem ra Mục Trần gặp nguy hiểm rồi”
Đám người Thiên Thứu hoàng liếc nhìn nhau, sắc mặt ngưng trọng vô cùng. Mục Trần mới là bán bộ cửu phẩm, đối chiến với Long tí chi lực, e là không chiếm được chỗ tốt rồi
Dưới vô số ánh mắt ngưng trọng, Mục Trần hít một hơi. Trong đôi mắt đen nhánh có một ngọn hỏa diễm ngưng tụ
“Long tí chi lực à”
(DG: anh đếch sợ nhá)
Mục Trần lẩm bẩm, song chưởng chợt nắm lại, trên song chưởng ám kim sắc long phượng chi linh hiện lên, chúng từ từ mở mắt ra
Để ta xem Long tí chi lực của ngươi so với Chân long phượng lực của ta, tột cùng cái nào bá hơn?