“Đinh Hoàng Liễu cháu là người đầu tiên giơ hai tay tán thành.”
Những lời này, có đúng mà cũng không đúng.
Dựa vào thân phận Đinh Hồng Diệu, muốn kế nhiệm, không có bất cứ vấn đề gì, dù sao cũng là cháu trai trưởng.
Dựa vào năng lực trong đám con cháu ở nhà họ Đinh, cũng không có bất cứ người nào có thể so sánh với Đinh Hồng Diệu.
Vấn đề là tâm người này bất chính, không nhận được sự chào đón của ông cụ.
Đám người nhìn nhau, đều không thể đưa ra quyết định chắc chắn.
Đinh Trung cười lạnh: “Được rồi Đinh Hoàng Liễu, bình thường biểu hiện của cháu đều rất ngoan ngoãn, giống như một con cừu nhỏ, không ngờ là phía sau lại có chiêu trò này.”
“Hay, hay lắm, quả nhiên là có anh trai nào thì liền có em gái đó, cá mè một lứa.”
“Nhưng mà cô cũng đừng quên nhà họ Đinh này không phải là cô nói thì tính, ai đến làm vị trí gia chủ, cũng không phải là cô tán thành thì có thể.”
Đinh Hoàng Liễu gật đầu.
“Ông nội nói đúng, ai làm gia chủ đều không có người nào có thể định đoạt, quan trọng nhất chính là phải dựa vào cổ quyền.”
Cô ta cười cười nói nói trông rất quỷ dị: “Cháu có 10% cổ quyền, ba mẹ cháu đều có 5% cổ quyền, cộng lại là 20%.”
“Lại thêm 10% cổ quyền của Thu Huyền thì là 30%.”
Đinh Trung lấy làm kinh hãi, quay đầu nhìn Đinh Thu Huyền: “Cô chuyển cổ quyền cho Hoàng Liễu?”
Đinh Thu Huyền có chút khó xử.
Cô đã nghĩ là Đinh Hoàng Liễu sẽ chiếm cổ quyền của cô, nhưng lại không ngờ rằng chiếm với phương thức này, không khỏi cảm thấy có chút xấu hổ.
Giang Nghĩa trả lời giúp cô: “Đúng vậy, hiện tại Thu Huyền không còn cổ quyền dù là một chút, tất cả đều đã cho Đinh Hoàng Liễu hết rồi. Ông cụ, ông đã hài lòng chưa?”