Trong lúc nói chuyện, lại rùng mình mấy cái nhìn bộ dáng mềm mại dễ thương của cô, đáy mắt người đàn ông rốt cục nhiễm ý cười, trêu chọc:”Bình thường không phải thích chua chát lắm sao, chỉ chút này đã không chịu nổi?”
Ngôn Lạc Hi bĩu môi, “Hừ!
Nhìn hai người thân mật không coi ai ra gì, Lê Trang Trang như ngồi trên đống lửa.
Nhất là Lệ Dạ Kỳ chăm chú nhìn mỗi mình Ngôn Lạc Hi, ánh mắt tràn ngập sủng nịch không che giấu, càng làm cho lòng cô ta đau như dao cắt.
Cô ta canh chừng anh tận ba năm trời, bây giờ anh trước mặt lại đi yêu thương chiều chuộng người khác, điều này sao có thể cam tâm được chứ?
Cách đó không xa, Điền Linh Vân nhìn vẻ mặt Lê Trang Trang ngày càng miễn cưỡng liền cong môi cười đến dương dương tự đắc.
Đêm nay thưởng thức màn biểu diễn của Lê Trang Trang cũng đủ làm người ta vui vẻ cả đêm dài.
Lệ Dạ Kỳ đưa tay véo má Ngôn Lạc Hi, xúc cảm mềm mại khiến anh yêu thích không muốn buông tay.”Còn muốn ăn nữa không?”
Ngôn Lạc Hi lắc đầu, “Răng buốt rồi, lát nữa sao ăn ngon được đây?”
“Ham ăn” Lệ Dạ Kỳ cười mắng một câu.
Giọng nói vui vẻ lại làm Lê Trang Trang bỗng dưng chua xót đột ngột đứng lên, nhận thấy tất cả mọi người nhìn mình, cô ta cũng ý thức mình đang thất lễ thản nhiên nói: “Tôi đi toilet”
Tiếng giày cao gót gõ trên mặt đất dần dần biến mất ở ngoài cửa, Bách Lý Dã nhìn hai người tình tứ ngọt ngào cũng đứng dậy đuổi theo.
Mạc Thần Dật lắc đầu, cùng Mặc Bắc Trần nhìn nhau, ánh mắt hai người đều hiểu rõ.
Năm đó Tịch Uyên vì cứu Lệ Dạ Kỳ, lấy thân làm lá chắn đỡ đạn giúp anh, thời khắc trước khi hi sinh đã giap phó bạn gái mình yêu cho anh chăm sóc. Về sau đó, mỗi khi cả đám tụ tập hay lễ tiệc Lê Trang Trang đều cùng anh đi tới.
Cứ như vậy, tất cả mọi người cho rằng bọn họ là một đôi, thậm chí còn nghĩ Lệ Dạ Kỳ sau khi xuất ngũ trở về, sẽ cưới Lê Trang Trang làm vợ.
Nhưng ai biết được anh âm thầm không nói lời nào kết hôn với nữ quốc dân số hai Ngôn Lạc Hi.
Trong toilet, Lê Trang Trang nhìn mình trong gương trang điểm tinh xảo, cô ta có thể ngồi vào vị trí ảnh hậu ngoại trừ diễn xuất thì chính là gương mặt không tì vết này. Nhưng cho dù xinh đẹp động lòng người thì thế nào, vẫn không thể lọt vào mắt người kia, không trở thành nốt ruồi chu sa trong lòng anh.
Cửa toilet bị người từ bên ngoài đẩy ra, Lê Trang Trang nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc của mình trở lại thành nữ thần quốc dân tao nhã, đoan trang vô hại.
Ngôn Lạc Hi tiến vào ô vuông, lúc đi ra nhìn thấy Lê Trang trang vẫn còn ở đó tựa hồ đang chờ cô, cô cười vui vẻ nói: “Lê tiểu thư đợi ta sao?”
Lê Trang Trang nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trẻ trung tràn đầy tinh thần phấn chấn trước mặt, trong lòng ghen ghét đan xen, thản nhiên nói: “Thất ca luôn thích chiều chuộng phụ nữ, cô hẳn cũng biết điều đó?”
Ngôn Lạc Hi mở vòi nước, cúi người rửa tay, cô thờ ơ nói: “Rốt cuộc Lê tiểu thư muốn nói gì?”
Lê Trang Trang dựa vào bồn rửa mặt, “Cũng như trước kia anh ấy cũng cưng chiều tôi như vậy nhưng cuối cùng lại đi cưới cô. Ngôn Lạc Hi cô cũng chỉ là đồ chơi nhất thời cao hứng của anh ấy, chờ anh ấy chán rồi cũng sẽ đá văng cô ra”
Động tác rửa tay của Ngôn Lạc Hi dừng lại, cô nghiêng đầu nhìn Lê Trang Trang ghen tị không chút che giấu.
A!
Cuối cùng đuôi cáo cũng lộ ra!
“Cho nên, cô muốn nói cho tôi biết, đồ chơi cô đây đã bị anh ấy một cước đá văng sao?”
Lê Trang Trang không nghĩ cô sẽ chui vào lỗ hổng chữ viết của mình, tức giận đến mức dung nhan tinh xảo gần như vặn vẹo, “Ngôn Lạc Hi, cô đắc ý cái gì, Thất ca sẽ không yêu cô, cho dù chiếm ngai vàng Lệ phu nhân thì thế nào? Cũng không bao giờ chiếm được trái tim của anh ấy”
Ngôn Lạc Hi tắt vòi nước, cô đứng thẳng người, cười yếu ớt nhìn bộ dáng giận dữ của cô ta.
“Đó là chuyện vợ chồng chúng tôi, hình như không liên quan gì đến cô”
Lê Trang Trang bị cô chặn đến một câu cũng không nói nên lời.
Ngôn Lạc Hi hất nước trên tay cố ý bắn tung tóe mặt cô ta, nhìn bộ dáng chật vật của cô ta, cô cố ý nói:”Ây da, ngại quá, nước này sao không có mắt gì hết lại chỉ thích chạy lên mặt cô vậy chứ?”
Sắc mặt Lê Trang Trang xanh mét, căm tức nhìn bộ dáng giả vờ giả vịt của cô: “Cô!”