– Chủ chủ chủ nhân, lẽ nào ngài là đại năng của Minh giới?
Hắn khô khốc nói.
– Ta đương nhiên là Nhân loại, chỉ trùng hợp hấp thu chút lực lượng của Ma Chủ mà thôi.
Lăng Hàn nói.
– Ngươi nghĩ hiện tại ta cùng sinh linh của Minh giới có gì khác nhau sao?
– Không, một chút cũng không!
Tu La Ma Đế vội vàng lắc đầu.
– Hiện tại chủ nhân ngài không khác sinh linh của Minh giới, không không không, ngài còn cao quý hơn vô số lần!
– Chủ nhân thân ái của ta, xin cho phép tiểu Đế ôm chân ngài một chút!
– Lăn!
Lăng Hàn một cước đạp bay Tu La Ma Đế, cho là có dáng dấp của lang là có thể học bộ dáng của chó sao?
Hắn phất tay một cái, ném Tu La Ma Đế tới một góc xa xôi trong Hắc Tháp, tiếp đó chiêu ngọc rương lại.
Đồ chơi này kiên cố không gì sánh được, ngay cả cường giả Tinh Thần Cảnh cũng không mở ra.
Nếu như ở bên ngoài, Lăng Hàn khẳng định cũng không mở ra, nên biết, nơi này là Hắc Tháp!
Hắn trước nghiên cứu 1 lần, phát hiện này mặc dù nói là một cái rương, nhưng cư nhiên một khối, nhìn không ra có khe hở, như một khối ngọc thiên nhiên, chỉ là quá lớn, nên thoạt nhìn như là cái rương.
Hắn lắc lắc, không cảm giác được bên trong có cái gì.
– Tìm không được kẽ, vậy cũng chỉ có thể dùng bạo lực.
Lăng Hàn lấy ngón tay làm đao, nhấn tới hộp ngọc.
Lực lượng của Hắc Tháp cho hắn sử dụng, lực lượng vô tận vọt tới, hắn cảm giác mình là Sáng Thế Thần, không gì làm không được.
– Khai.
Hắn nhẹ nhàng nói.
Ba, hộp ngọc bị hắn mở ra, không sai, bên trong quả nhiên là không gian rỗng.
Ở trong hộp ngọc, chỉ để một trang giấy, màu bạc, Lăng Hàn đi lấy, nhưng hoảng sợ biến sắc, bởi vì một đạo kiếm quang đột nhiên đánh lại, nhanh như điện, mau đến để hắn căn bản không thể né tránh.
Đinh!
Tiểu Tháp xuất hiện, cản lại đạo kiếm quang này, nói:
– Ngươi đến tột cùng đã làm sự tình người người oán trách gì, sao khắp nơi đều bị người đánh như vậy?
– Ha hả, ngươi không nói móc ta sẽ chết sao?
Lăng Hàn đi ra phía trước, tỉ mỉ hồi tưởng, một kiếm kia thực sự là mau, mau vượt ra lẽ thường, nhưng cũng bởi vì hắn không có thuyên chuyển lực lượng của Hắc Tháp, ai sẽ để một trang giấy ở trong lòng chứ?
Chẳng lẽ là pháp chỉ của cường giả vô thượng sao?
Lần này Lăng Hàn có chuẩn bị, lực lượng của Hắc Tháp quấn ở trên người hắn, lúc này phỏng chừng chỉ có Sáng Thế cảnh mới có thể tạo thành uy hiếp với hắn, hắn lần thứ hai đưa tay về phía tờ giấy.
Hưu, kiếm quang xuất hiện lần nữa, chém tới Lăng Hàn.
Thật nhanh!
Tuy đã có chuẩn bị, nhưng Lăng Hàn vẫn lấy làm kinh hãi, kiếm quang này nhanh vượt ra khỏi đạo lý, thậm chí còn muốn vượt qua Diệt Long Tinh Thần Tiễn vài đẳng cấp!
Ông!
Kiếm quang chém đến trước người Lăng Hàn, cũng sanh sanh dừng lại.
Không có biện pháp, kiếm quang nhanh là nhanh, nhưng nơi này là nội bộ của Hắc Tháp, Lăng Hàn mới là Thần.
– Đây rốt cuộc là cái gì, lại bá đạo như vậy!
Tim của Lăng Hàn đập thình thịch, hắn cảm giác mình có khả năng nhặt được thứ tốt, không hổ là bảo vật được hai cường giả Tinh Thần Cảnh truy đuổi.
Hắn mở tờ giấy ra, con mẹ nó, lần này càng không được, không phải mấy đạo kiếm quang cùng chém, mà là ở trong nháy mắt thì có ức vạn đạo kiếm quang đồng thời chém ra.
—————