Di Hoa cảm thấy như sấm sét vang vọng bên tai, sắp phát điên. Huynh nào muội ấy. trời xanh a, thanh danh của ta dường như cũng không xấu, cũng không có thường gian dâm cướp bóc a!
Chỉ là hiện tại hắn cũng không biết giải thích thế nào. Càng giải thích sẽ càng mất mặt. Vì vậy hắn dứt khoát giả vờ không biết Di Tĩnh, vẫn tiếp tục đi về phía trước.
Muội làm mất mặt đừng có kéo theo ta được không…
– Hai tháng không mặc y phục, ha ha… Nếu như ta đoán không sai, có lẽ lúc đó Nhiếp Vân đang tu luyện, hai tháng này không có nhìn ngươi lấy một cái a!
Ngay khi hai người đang phiền muội tới cực điểm thì cách đó không xa có một đạo thanh âm trào phúng vang lên, lập tức có hai nữ nhân lớn lên giống nhau như đúc đi tới.
Hai người kia có dung mạo giống nhau, cũng xinh đẹp tới cực điểm, không kém hơn ba người. Người đi đầu cũng không biết là tỷ tỷ hay là muội muội, lời nói sắc bén mang theo vẻ châm chọc, ánh mắt ngả ngớn, nhìn về phía Di Tĩnh mang theo nụ cười nghiền ngẫm.
– Ngươi… Nói bậy! Hắn… Không có tu luyện, mỗi ngày đều ở một chỗ với ta!
Nghe nàng nói như thế, sắc mặt Di Tĩnh đỏ lên, ngay cả lời nói phản bác cũng có chút không thuận, ngữ khí nhỏ hơn rất nhiều.
Lời nói vừa rồi của nàng, đối với hai nữ nhân đơn thuần như Dịch Thanh, Hoắc Dĩnh mà nói, có thể làm cho bọn họ mất đi phán đoán. Nhưng mà hai nữ nhân đột nhiên xuất hiện này, tỉnh táo tới cực điểm, không phải dễ lừa gạt như vậy, liếc mắt đã nhận ra chỗ hiểm.
– Nói bậy? Ha ha, tính cách của Nhiếp Vân chúng ta sao không biết cơ chứ? Cho dù hắn có thích một con heo thì cũng sẽ không thích loại người như ngươi, nữ nhân không biết liêm sỉ, Khuynh Thành muội muội, muội nói xem có đúng hay không!
Nữ nhân đi đầu nói đến đây đột nhiên quay đầu nhìn về một phía. Mọi người theo ánh mắt của nàng nhìn lại, quả nhiên lại thấy có hai nữ nhân đi tới.
Hai nữ nhân này đều mặc y phục màu trắng, dung mạo không thua đám người Hoắc Dĩnh, đều là tuyệt thế mỹ nữ ngàn dặm mới tìm được một người.
– Thích một con heo…
Nghe thấy nàng nói vậy, sắc mặt nữ tử gọi là Khuynh Thành kia đỏ lên, lắc đầu nói:
– Hắn đã có người yêu mến, nhưng mà không phải là ngươi!
– Các ngươi là ai?
Không nghĩ tới đột nhiên xuất hiện nhiên nữ tử xinh đẹp như vậy, Di Tĩnh cảm nhận được nguy cơ nồng đậm, hai hàng lông mi nhảy dựng lên, nhịn không được hỏi.
– Chúng ta là ai? Ha ha, hai tỷ muội chúng ta là quan môn đệ tử của Vô Thượng trưởng lão Tử Lăng của Tử Đàn Tông, ta là Mộ Thanh, muội muội ta là Mộ Hà. Vị này là Lạc Khuynh Thành, là quan môn đệ tử của Tĩnh Phàm Vô Thượng trưởng lão Tĩnh Thiên tông, vị này là Bách Hoa Tu, từng là sư phụ của Lạc Khuynh Thành, hiện tại cũng là đệ tử của Tĩnh Thiên tông tông chủ Tĩnh An!
Mỹ nữ đi đầu cười nói.
Mấy người kia chính là đám người Mộ Thanh, Mộ Hà, Bách Hoa Tu vaf Lạc Khuynh Thành.
Mấy nàng vừa tới Phù Thiên đại lục đã tách ra với Nhiếp Vân, lúc này tất cả đều có kỳ ngộ, bái nhập vào làm môn hạ của danh sư.
Ở loại địa phương ngay cả Tạo Hóa chi khí cũng không có như Khí Hải đại lục mà các nàng cũng có thể tu luyện tới trình độ đỉnh tiêm. Thiên phú mấy người không cần phải nói. Cho nên vừa mới tiến vào đại tông môn thì lập tức dẫn tới cường giả chú ý. Dưới một lượng lớn tài nguyên cung ứng, tu vi cũng liên tiếp kéo lên. Nếu như Nhiếp Vân ở đây tuyệt đối sẽ kinh ngạc phát hiện ra. Bốn người này cũng đã đạt tới Nạp Hư cảnh, tốc đọ tiến bộ cực nhanh, quả thực là rợn cả người.
Lần này tám tông môn tề tụ trên Lăng Tiêu đỉnh, làm đệ tử đắc ý của các tông chủ, trưởng lão cho nên các nàng cũng phải đi theo.
Bản thân chúng nữ đã nhận ra nhau, nhiều ngày không gặp, ở một nơi xa lạ lại gặp lại nhau. Khi đang tâm tình thì đột nhiên nghe thấy có người nói tới Nhiếp Vân, lúc này các nàng mới nhịn không được mà đi tới.