Lúc này ý niệm của Di Hoa dường như đã bị áp chế, cuộn mình một đống, không thể hoàn toàn khống chế toàn bộ ngọc ấn được.
– Hừ, trước gạt bỏ nó rồi nói sau!
Tuy rằng trong lòng Nhiếp Vân không hiểu được vì sao lại thế, nhưng mà trong mắt lại hiện lên vẻ sắc bén. Tinh thần khẽ động, thiên phú Tiên Âm sư vận chuyển, đồng thời có một cỗ ý niệm võ đạo đâm thẳng qua.
Ầm vang!
Ý niệm của Di Hoa trốn trong góc kêu thảm một tiếng, hoàn toàn bị Nhiếp Vân gạt bỏ.
– Thử xem Thiên phú Thiên Thủ sư có thể luyện hóa hay không!
Xóa bỏ ý niệm của Di Hoa, Nhiếp Vân khẽ cười một tiếng, vận chuyển Thiên phú Thiên Thủ sư, một thiên chủ chi khí chậm rãi xâm nhập vào bên trong.
Ầm vang!
Một lát sau, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy một cỗ lực lượng mạnh mẽ, hoàn toàn cảm nhận được lực lượng của cái Chưởng giáo ấn này, hắn cũng thành công luyện hóa!
Tông sư khai phái của Di Thần Tông là một Thiên Thủ sư, Thiên Thủ sư đứng hàng thứ mười một, hắn cũng có được loại thiên phú này. Vì vậy mới cùng Chưởng giáo ấn của Di Thần tông ấn có cùng hiệu quả, chỉ cần có được Thiên phú Thiên Thủ sư thì hoàn toàn có thể luyện hóa.
Hơn nữa, thiên phú Thiên Thủ sư của bản thân Nhiếp Vân đã mở ra hình thái thứ ba, so với Di Hoa còn cao hơn, mặc dù không diệt được ý niệm của hắn, muốn luyện hóa cũng không quá khó khăn.
– Đây là… Chưởng giáo ấn Di Thần Tông? Ngươi cũng luyện hóa nó?
Nhìn thấy hành động của hắn, Đạm Đài Lăng Nguyệt sửng sờ nói.
Một người liên tục luyện hóa ba đại Chưởng giáo ấn, chuyện này quá là nghịch thiên a!
– Vô tình mà thôi…
Thấy vẻ mặt của nàng, Nhiếp Vân cũng không biết nên nói như thế nào. Hắn cũng không thể nói bởi vì hắn có ba loại thiên phú Võ Đạo sư, Thiên Thủ sư, Kiếm Đạo sư ba cho nên mới có thể thành công luyện hóa Chưởng giáo ấn a.
– Luyện hóa Chưởng giáo ấn càng nhiều thì thực lực của ngươi càng mạnh, sự an toàn của ngươi ta cũng có thể yên tâm rồi.
Đạm Đài Lăng Nguyệt cũng không để ý tới lời giải thích của hắn, nàng thì thào giống như tự nói với mình.
– Nàng nói cái gì?
Thấy vẻ mặt nàng như vậy, Nhiếp Vân sửng sốt.
– Không có gì, chỉ nói là thực lực của ngươi càng mạnh thì càng tốt mà thôi!
Nàng mỉm cười nói.
– Yên tâm đi, về sau ta sẽ cho nàng một lời giải thích hợp lý, bây giờ còn không phải là thời cơ hợp lý. Cũng không phải ta muốn lừa nàng, mong nàng hiểu cho ta!
Nhiếp Vân nghĩ tới việc nàng không để ý tới lời giải thích không rõ ràng của mình, hắn chậm rãi nói.
Pháp quyết vô danh diễn sinh thiên phú, chuyện này nghe rợn cả người. Thực lực của hắn hiện tại tuy rằng đã tiến bộ rất nhiều. Thế nhưng so với một ít siêu cấp cường giả ẩn nấp trong thiên địa mà nói, vẫn còn kém xa. Cho nên khi chưa tới lúc nói, hắn sẽ không nói. Về sau, khi thời điểm tới hắn hoàn toàn có thể đem chuyện này nói cho nàng nghe.
Chỉ là bây giờ còn không phải là lúc mà thôi.
– Được!
Đạm Đài Lăng Nguyệt cũng không có ý hỏi hắn mà chỉ gật đầu.
– Đa tạ!
Thấy nàng cũng không hỏi nhiều, trong lòng cảm kích Nhiếp Vân, ánh mắt tiếp tục nhìn về phía Chưởng giáo ấn của Di Thần Tông, đột nhiên trong đầu hiện lên một suy nghĩ.
– Bên trong đan điền ta đột nhiên có thứ này mà ta lại không biết, trừ Thiên Huyễn ra không có người khác, Chưởng giáo ấn Di Thần Tông này là hắn cho ta hay
không?
Nghĩ vậy, toàn bộ mọi chuyện cùng trải qua với thần thâu Thiên Huyễn hiện lên trong đó.
– Không sai, là hắn, nhất định là lần đó Di Hoa và Vân Huyên vây giết…
Có điểm xuất phát này, rất nhanh Nhiếp Vân đã suy nghĩ cẩn thận tại sao lại xảy ra chuyện này.
Lần trước đào tẩu từ Kiếm Thần tông, ở Thiên Diệp thành bị Di Hoa và Vân Huyên vây giết. Thời khắc mấu chốt lão tửu quỷ xuất hiện cứu hắn một mạng, khi đó, thần thâu Thiên Huyễn ngụy trang thành đồng tử, từng tiếp xúc qua với Di Hoa và hắn. Chỉ sợ lúc đó đối phương trộm chưởng giáo rồi bỏ vào đan điền của hắn.