Biết sứ mệnh của cái khoáng thạch này đã hoàn thành, Nhiếp Vân cũng không đi tiếc hận làm gì. Ngược lại, hắn tập trung tinh thần cao độ, đột nhiên dùng thừa số huyết thống bắn tới khí hải.
Ầm vang! Ầm vang! Ầm vang! Ầm vang!
Thanh âm liên tiếp vang vọng trong đầu, mười một thừa số huyết thống đều được mở ra toàn bộ thành đan điền, cả đám quay tròn vờn quanh chủ đan điền.
– Ồ, có chỗ không thích hợp a.
Những đan điền mới mở ra quay chung quanh chủ đan điền rồi xoay tròn, chuyện này cũng không có gì là kỳ quái. Chỉ là vì sao những đan điền này đều mang theo màu xanh nhạt cơ chứ?
Đan điền màu xanh nhạt là thứ mà chỉ hình thái thứ ba mới có, đan điền vừa mới mở ngay cả liên kết, thuộc tính cũng không có, nào có thể thăng cấp được chư?
Trên mặt hiện lên vẻ cổ quái, Nhiếp Vân nhìn kỹ lại. Nhìn kỹ, hắn phát hiện ra mình không có nhìn nhầm. Mười một đan điền vừa mới mở ra này không phải là màu xám, cũng không phải là màu ám xanh, mà quả thực là màu xanh nhạt!
– Thử giao thiên phú xem.
Trong lòng nghi hoặc, tinh thần Nhiếp Vân khẽ động, chọn một đan điền trong đó rồi lập tức giao cho nó thiên phú Thiên Thủ sư.
Răng rắc!
Cảm ứng được khí tức thiên phú, đan điền lập tức phát ra tiếng giòn vang, trong tai vang lên tiếng nổ vang, không ngờ Thiên Thủ đan điền lại hình thành.
– Thiên Thủ sư… Hình thái thứ ba? Chuyện này. Là thật?
Bàn tay nắm chặt, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy lực khống chế bàn tay của mình đã vượt qua trước đó vài lần. Cảm nhận Thiên thủ đan điền vừa mở thực sự là hình thái thứ ba, chuyện này… Cũng quá nghịch thiên a!
– Thiên phú Thiên Hành sư, thiên phú Đầu Độc sư hình thành!
Trong lòng lại khẽ động, Nhiếp Vân đem những đặc tính của các thiên phú chi khí mà gần đây hắn tìm hiểu được diễn dịch một lần. Lập tức hắn lại nghe được tiếng răng rắc vang vọng. Hai thiên phú, Thiên Hành sư, Đầu Độc sư cũng hoàn toàn được hình thành.
Hơn nữa giống như thiên phú Thiên Thủ sư, đồng thời đạt tới hình thái thứ ba!
Một đan điền vừa mới mở đã là hình thái thứ ba, quá đáng sợ!
Trước kia dường như không có loại tình huống như vậy a. Sao lại thế này? Tốc độ thăng cấp hình thái đan điền gần đây so với trước kia cũng nhanh hơn, càng thêm dễ dàng hơn, chẳng lẽ…
Trong lòng nghi hoặc, ánh mắt hắn nhìn về phía chủ đan điền.
Hiện tại thứ duy nhất xảy ra biến hóa trong cơ thể chính là chủ đan điền, cẩn thận ngẫm lại, đan điền của hắn biến hóa, thăng cấp trở nên dễ dàng, tất cả đều là theo chủ đan điền đạt tới hình thái thứ ba mới có. Chẳng lẽ chuyện này có liên quan tới nó?
Thế nhưng…. Không phải chủ đan điền ai cũng có hay sao?
Căn cứ vào hiểu biết của hắn, chủ đan điền mỗi người đều có. Không có đặc tính gì, sao lại đột nhiên thăng cấp, hơn nữa tất cả đan điền diễn sinh đều thăng cấp?
Suy nghĩ một hồi, thủy chung vẫn không nghĩ ra, Nhiếp Vân bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
Diễn sinh đan điền là bí mật lớn nhất của hắn, không thể nói cho người khác biết được. Cũng không thể hỏi người khác, xem ra về sau phải tìm kiếm giới thiệu về thiên phú đặc thù. Nghĩ biện pháp tìm hiểu xem rốt cuộc tại sao lại như vậy.
Diễn sinh mười một đan điền, cộng thêm với hiện tại hắn đã có ba mươi mốt khỏa đan điền, trong đó có hai mươi hai khỏa giao cho thuộc tính.
Có Tiên Âm sư, trước đó Nhiếp Vân cũng không tính là có thiên phú Đầu Độc sư. Bất quá, sau khi diễn sinh hắn mới phát hiện ra cũng không có lặp lại.
Vận chuyển loại thiên phú này, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy lưỡi mình như kéo dài ra rất nhiều, chừng ba tấc, tùy tiện nói chuyện cũng có thể mang theo ý mê hoặc.
Loại này mê hoặc này khác với kinh sợ của Tiên Âm sư. Tiên âm đường đường chính chính, có thể chấn hồn người ta, làm cho người ta khuất phục trong thời gian ngắn. Mà Đầu Độc sư lại có thể lưỡi dài, làm cho người ta cam tâm tình nguyện tiếp nhận, không có hai lòng.
Hắn đang lo lắng nên đối phó với mấy người trong Linh Binh phi hành kia thế nào… Những Vô Thượng trưởng lão này đều cứng đầu. Hiện tại có loại thiên phú này, hơn nữa là Đầu Độc sư đạt tới hình thái thứ ba, không cần phải nghĩ nhiều. Nhất định có thể làm cho mấy người này khăng khăng nhất mực, hoàn toàn tự nguyện trung thành.