Ô Bặc Phương nghĩ đến hôm nay là Ô Thần Tử thọ thần, không nên ở ngay lúc này đau buồn, nhanh thu hồi cảm xúc, tò mò mà nhìn Ô Tiền Thanh: “Các ngươi là như thế nào chạy ra?”
Ô Tiền Thanh không dám nói ra ý đồ chân chính: “Ở trước khi vạn quỷ đột kích, bọn con đã thương lượng đem Tiểu Hi tới Hoàng Đô học viện tới học tập một đoạn thời gian, nhưng không nghĩ tới, bọn con mới vừa đi ra Cao Lăng thành không bao xa, trời liền tối, tiếp theo vạn quỷ xuất hiện, sau đó… Ai……”
Diêu Xu Uyển nức nở nói: “May mắn các ngươi sớm rời đi một bước.”
Ô Bặc Phương ninh chặt mày: “Ta đã phái người hồi Cao Lăng thành xem xét, hy vọng còn có người may mắn còn sống.”
Hiện nay trừ bỏ người nhà Ô Tiền Thanh, cũng chỉ có đệ tử rèn luyện bên ngoài còn sống, Ô gia Cao Lăng thành cũng coi như là bị hủy.
Diêu Xu Uyển nhanh chóng từ tay áo lấy ra khăn lụa xoa xoa nước mắt, ách thanh hỏi: “Tiền Thanh, các ngươi hiện tại đang ở nơi nào?”
Ô Tiền Thanh nhìn về phía Hắc Tuyển Dực “Bọn con hiện tại ở tại phủ Tuyển Dực mua.”
Ô Bặc Phương cùng Diêu Xu uyển lúc này mới chú ý tới mỹ nam bên cạnh Ô Nhược, tiếp theo, ánh mắt chuyển từ trên mặt hai người chuyển đến mười ngón tay đang giao nắm, kinh ngạc nói: “Hắn là Tuyển Dực? phu quân Tiểu Nhược?”
Nhìn đến đứng Ô Nhược cùng Hắc Tuyển Dực chung một chỗ, phong cảnh xung quanh, đều không hấp dẫn được tầm mắt của bọn họ.
Ô Tiền Thanh vội vàng giải thích Hắc Tuyển Dực trước đó đeo giả da.
“Thì ra là thế.” Ô Bặc Phương cùng Diêu Xu Uyển cũng không để ý chuyện Hắc Tuyển Dực mang giả da, ngược lại vui vẻ Hắc Tuyển Dực ở Hoàng Đô có nhà, không giống bọn họ đi vào Hoàng Đô phải đi ở nhờ, ở tại Diêu gia biệt uyển, không chỉ bị trói buộc, còn bị người xem thường, cho nên bọn họ tính toán qua một đoạn thời gian, ở bên ngoài mua một tòa nhà dọn đi.
Đúng lúc này, không trung dâng lên một vệt sáng, cùng khi đó cửa lớn của miếu thờ phát ra tiếng kẽo kẹt, hai cánh cửa chậm rãi hướng hai bên rộng mở, cảnh vật bên trong miếu thờ chậm rãi hiện ra ở trước mắt mọi người.
“Cửa mở rồi.” Mọi người vui vẻ nói.
Vải bố lót trong miếu thờ giống những miếu bình thường khác, cây tùng cao ngất trời, ở hậu vieenjcos một tòa tháp chín tầng, mọi người đi đến trước tòa tháp thì ngừng lại, ngoài Tộc trưởng của Ô gia đứng đầu mọi người đều chia ra tự tìm chỗ đứng thành hàng.
Không lâu, cửa tháp mở ra, ở trong tháp ở một đêm Ô Thần Tử từ trong tháp đi ra, hôm nay là đại thọ 150 của lão, nhưng dung mạo của lão, vẫn duy trì ở tuổi bốn mươi, lão tay cầm pháp trượng màu vàng, thân mặc áo màu xanh, khuôn mặt tuấn dật nghiêm túc, đôi môi mím lại, mắt sáng như đuốc, như Đế Quân đích thân tới, uy nghiêm mà bước mỗi bước đi đến cầu thang trước mặt mọi người.
Ngừng lại.
Mọi người vừa nhìn thấy lão, lập tức im lặng, kính sợ mà nhìn lão.
Ô Nhược hơi thất thần, đây là lần đầu tiên cậu nhìn người này gần như vậy, nhưng, trong mắt lại đối người này lại không có cái gì gọi là tôn kính, có cũng chỉ là nồng đậm châm chọc, với cậu mà nói, lại nhiều một tên ra vẻ đạo mạo ngụy quân tử, mà ngụy trang công lực có thể so Ô Bặc Phương thâm hậu hơn nhiều.
Ô Thần Tử chậm rãi đảo qua mấy ngàn đệ tử Ô gia, khuôn mặt nghiêm khắc rốt cuộc lộ ra một ý cười: “Nhìn đến Ô gia càng ngày càng phồn hoa hưng thịnh, bản tôn rất vui mừng, hy vọng Ô gia về sau có thể vẫn luôn như vậy.”
Mọi người lập tức nói: “Đều là Quốc Sư đại nhân có cách lãnh đạo.”
Ô gia tộc trưởng đi lên một bước: “Quốc Sư đại nhân, giờ lành đến.”
Ô Thần Tử gật gật đầu, đứng ở trận pháp, nhắm hai mắt, đem pháp trượng giơ qua đỉnh đầu, trong miệng niệm chú ngữ.
Ô Nhược ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm lão, cũng không biết có phải hay không quá mức chuyên chú, cậu vậy mà nhìn đến kim quang ở trong cơ thể Ô Thần Tử lưu động, tựa như một con rắn nước, thong thả du tẩu trong gân mạch, lúc ẩn lúc hiện, không phải rất rõ ràng.
Cậu áp không được kinh ngạc mà trừng lớn đôi mắt, trước kia chưa từng xem qua loại hiện tượng này, chẳng lẽ là Ô Thần Tử nghiên cứu ra bí thuật mới?
Ô Nhược nhìn bốn phía, mọi người vẻ mặt bình tĩnh.
Nhưng cậu vẫn cảm thấy không quá thích hợp.
Nếu chỉ là người Ô gia Hoàng Đô vẻ mặt trấn định thì không sao, nhưng cha mẹ, Tiểu Hi cùng Hắc Tuyển Dực bọn họ không gặp qua loại trường hợp này, vậy sao bọn họ lại bình tĩnh như vậy.
Nên không phải là cậu nhìn lầm rồi?
Ô Nhược không khỏi mà xoa xoa đôi mắt, kim quang không thấy, vừa rồi giống như hết thảy đều chỉ là ảo giác.
Cậu không khỏi thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục nhìn Ô Thần Tử, sau đó, kim quang lại xuất hiện.
Ô Nhược không khỏi mà kéo tay áo Hắc Tuyển Dực.
Hắc Tuyển Dực quay đầu nhìn về phía cậu.
Ô Nhược há miệng, thấy chung quanh đều là người, chờ cầu phúc chấm dứt, lại hỏi.
Hắc Tuyển Dực thấy cậu có chút khẩn trương, không khỏi cầm tay cậu.
Ô Nhược liếc hắn một cái, lại đem ánh mắt chuyển tới Ô Thần Tử, kim quang chui vào linh điền Ô Thần Tử, ngay sau đó, trên người Ô Thần Tử phát ra kim quang, như là thỉnh được thần phật hạ phàm, cậu nhìn đến mặt sau Ô Thần Tử có một cái kim ảnh.(cái bóng màu vàng)
Tộc trưởng lập tức dâng hương, cùng mọi người bái lạy, tiếp theo, niệm lên cầu nguyện, những người khác cũng cùng nhau niệm, giống như hòa thượng trong chùa niệm kinh, chung quanh phát ra tiếng vang ong ong.
Không biết qua bao lâu, cầu phúc kết thúc, trận pháp dưới chân Ô Thần Tử bắn ra ánh sáng hào quang, tựa như ánh mặt trời, làm mọi người cảm thấy ấm dào dạt.
Người Ô gia Hoàng Đô đều lộ ra vui sướng tươi cười.
“Cầu phúc thành công.”
Người chưa tùng gặp qua chuyện này vẫn nghi ngờ nhìn phí Ô Thần Tử, sau khi sánh sáng biến mất lõ gường như trẻ r thêm vài tuổi
Ô Hi tò mò mà trừng lớn hai mắt, nhìn đến mọi người đã không có cố kỵ nhỏ giọng thảo luận, nàng vội vàng đối Quản Đồng nói: “Mẹ, có phát hiện Quốc Sư đại nhân giống như trẻ hơn?”
Quản Đồng gật gật đầu.
Bên cạnh có người cười nhạo nói: “Các ngươi là lần đầu tiên tới cầu phúc đi