Từ những phục sức cổ xưa này có thể phán đoán, hắn tuyệt đối là một vị Thần ma cực mạnh đã tồn tại qua vố số năm tháng hoặc cũng có thể là một vị Thần Ma từ viễn cổ cũng không xác định được
Tại động huyệt động lớn phía dưới vách đá, Thần Nam và Tiểu Long đều bị một áp lực tinh thần như có như không giữ lại, làm bọn họ gần như không có khả năng di chuyển được một phân nào. Kỳ thực điều khiến Thần Nam mơ hồ nhất là, tinh thần lực của Thần ma hư ảo lúc có lúc không, trừ khi… trừ khi là hắn đang chìm trong giấc ngủ ở nơi khác, hoặc là thần trí không tỉnh táo.
Suy nghĩ cẩn thận một lần nữa về tình huống lúc đó, Vô Danh thần ma lồng ngực nhẹ nhàng lay động theo nhịp điệu, tựa như đang chìm trong giấc ngủ say. Nếu như dự đoán đó là chính xác, thì có thể thấy được thực lực thật sự của hắn đến độ kinh người! Thậm chí trong lúc ngủ say vẫn có khả năng dựa vào tiềm thức để kiềm chế những sinh mệnh bên ngoài.
Nhưng dù có tồn tại khả năng mạnh mẽ to lớn đến thế mà vẫn còn bị người làm thành hình dạng ma quỷ như vậy, cuối cùng là tồn tại lực lượng khủng bố nào có khả năng đả thương cổ lão Thần ma này?
Thần Nam vốn từ đầu luôn nghĩ rằng Tử Vong tuyệt địa với hàng nghìn vạn đống xương khô là do Vô Danh thần ma một tay tạo nên, nhưng khi nghĩ đến hắn ta bị trọng thương đến mức thành ra ma quỷ thế này, thì lại bác bỏ cách nghĩ đó.
Không thể nghĩ được là có một lực lượng mạnh mẽ to lớn khủng bố vượt quá sức tưởng tượng như thế tồn tại! Cự nhân, Thánh long, và Thần cũng không địch nổi, có khả năng hủy diệt những lực lượng mạnh mẽ nhất đang tồn tại như thế, có thể dùng danh xưng Huỷ Diệt Giả để xưng hô với hắn
Thần Nam trong lòng run rẩy, nếu như Hủy Diệt Giả có khả năng tiêu diệt thần ma, vậy cái chết của vô số thần ma vạn năm trước đó cũng có khi liên quan đến hắn? Thần Nam trong lòng nổi lên từng cơn sóng lớn khó mà bình tĩnh trở lại được, sự thật của vạn năm trước dường như được ẩn dấu tại Tử Vong tuyệt địa này!
Tuy nhiên Thần Nam lại nghĩ tới một vấn đề, hủy diệt giả có khả năng tiêu diệt cự nhân, thánh long, thần ma này tại sao không triệt để tiêu diệt luôn vị cổ lão thần ma vô danh trong sơn động?
Chẳng lẽ là hắn đoán sai rồi, căn bản là không có Hủy Diệt Giả gì đó? Vậy là Vô Danh Thần Ma đó đã tạo ra Tử Vong tuyệt địa? Chẳng lẽ những vết thương trên thân thể hắn là do vô số những trận chiến lớn nhỏ để lại?
Mơ hồ! Hoàn toàn là mơ hồ! Loạn! Hỗn loạn! Càng đoán càng sai lầm. Thần Nam cảm giác rối tung hết lên, không biết làm sao tìm ra đầu mối.
Thần Nam nhắm mắt lại nhập định một lúc, rồi bắt đầu suy nghĩ lại. Nơi thần bí nhất của Tử Vong tuyệt địa là sơn động lớn dưới vách núi, ma diễm ngợp trời cũng từ nơi này mà phát hiện ra. Thần Nam không hiểu đạo ma khí đó có phải là do Vô Danh thần ma phát tán ra hay không, trước đây Thần Nam đã nghĩ là như vậy, nhưng từ khi đoán là có một vị Hủy Diệt Giả, thì hắn không còn dám khẳng định nữa.
Trong tâm Thần Nam bắt đầu suy nghĩ đến tất cả những khả năng có thể xảy ra
Khả năng thứ nhất, ma khí cường đại đó là do Vô Danh thần ma phát tán ra ngoài, với thực lực kinh thiên động địa đó, hắn đã sát hại vô số sinh vật cường đại, tạo thành tình cảnh thảm khốc ở Tử Vong tuyệt địa hiện nay.
Khả năng thứ hai, ma khí cường đại đó là của Hủy Diệt Giả phát xuất ra ngoài, hắn ẩn thân tại nơi sâu nhất của sơn động. Vô Danh thần ma là do hắn cố ý lưu lại đây, muốn lão trông chừng lối vào sơn động.
Khả năng thứ ba, trong sơn động còn có một động khác, một nơi rất thần bí và cũng cực kỳ khủng bố, có thể nó thông với một địa ngục của thế giới, hoặc cũng có thể nó thông với một khoảng không gian kỳ dị khác…
Thần Nam càng suy nghĩ, trong tâm càng cảm thấy lo lắng. Tuy có những lúc hắn cảm thấy những giả thuyết này quá hoang đường quái đản, tuy nhiên dần hồi tưởng lại, những giả thuyết này tựa hồ cũng có khả năng là thực.
Với vô số những giả tưởng, Thần Nam cảm giác trong đầu càng lúc càng rối loạn, cuối cùng uể oải đi vào giấc mộng.
Thần Nam gặp phải một giấc mơ vô cùng kỳ quái, hắn mơ thấy một Thần ma thân hình cao lớn đứng ngay trước mặt, cất giọng ồm ồm nói: “Lão bằng hữu đã trở về rồi à? Ta cảm giác được khí tức của ngươi liền biết ngay là tên trời già đê tiện không thể triệt để hủy diệt ngươi.. Hi vọng cảm giác của ta không sai, hi vọng ngươi thực sự trở về. Ta đã quá mệt mỏi rồi, không biết còn có thể cùng với ngươi kề vai sát sánh chiến đấu được nữa không. Nếu như ta quả thật bị tan biến, cũng không khi nào quên chiến hữu thân cận như ngươi —–Đại ma thiên vương!”
Những lời thương tâm này mang một nỗi bi ai vô cùng tận, thanh âm càng lúc càng nhỏ, cuối cùng hoàn toàn biến mất, Thần Nam đang trong mộng cũng thấy dậy lên trong lòng một nỗi buồn vô hạn, nước mắt không tự kiềm chế được cũng tuôn rơi…