– Quả nhiên có thể đi vào.
Tử Hoa động phủ bản đầy đủ, không chút sứt mẻ nào. Lúc này Nhiếp Vân mới cảm thấy toàn bộ động phủ nằm trong tầm tay, chỉ cần một ý niệm là có thể tự do tiến vào đại điện vừa rồi.
– Đừng phản kháng, ta mang nàng đi vào trong!
Nhiếp Vân cười, nhìn về phía Đạm Đài Lăng Nguyệt rồi nói.
– Được!
Đạm Đài Lăng Nguyệt gật gật đầu, cũng không có phản kháng.
Sưu!
Dưới một ý niệm, hai người lập tức biến mất tại chỗ, tiến vào đại điện, cũng chính là điện thứ chín trong Tử Hoa động phủ.
– Quá nhiều bảo bối a!
Vừa mới tiến vào bên trong thì Nhiếp Vân đã nhìn thấy trên mặt đất có vô số bảo bối. Chỉ riêng Linh Binh tuyệt phẩm cũng đã có mấy trăm kiện, linh thạch, dược liệu vô số.
– Cảm ứng một chút, nhìn xem thứ có thể làm cho Pháp quyết vô danh vận chuyển ở nơi nào.
Trong lòng khẽ động, Nhiếp Vân lặng lẽ điều động Pháp quyết vô danh.
Ầm Ầm!
Vừa mới cảm ứng thì ánh mắt của hắn đã dừng lại trên một khoáng thạch cực lớn ở trong đại điện.
Cả khoáng thạch này đen kịt, cao chừng hai thước, nhìn không ra là tài liệu gì. Nhưng mà chỉ cần vừa nhìn cũng đã biết nó rất là cứng rắn, mang theo sắc thái hỗn độn.
– Sao lại.. Lớn như vậy? Lớn như vậy có thể làm cho ta mở ra được bao nhiêu đan điền đây chứ?
Nhìn khoáng thạch trước mắt, Nhiếp Vân nhịn không được mừng rỡ như điên.
Trước đó khi thấy những thứ ẩn chứa khí tức đặc thù. Nhiều nhất cũng chỉ lớn bằng quả bóng. Nhỏ nhất thì còn không lướn bằng bàn tay. Chưa từng có thứ nào lớn như thế này. Như vậy bên trong ẩn chứa bao nhiêu khí tức đặc thù chứ, có thể diễn sinh được đan điền đây?
Vừa nghĩ cũng đã làm cho người ta chờ mong a!
Thầm hít sâu một hơi, cưỡng chế đè nén sự khiếp sợ trong lòng. Nhiếp Vân muốn nhanh chóng đi tới để rút khí tức đặc thù ra. Chỉ là, hắn do dự một chút rồi vẫn ngừng lại..
Tuy rằng hắn vô cùng tin tưởng Đạm Đài Lăng Nguyệt, thế nhưng chuyện Pháp quyết vô danh có thể thay đổi thiên phú, vẫn không nên để cho nàng biết thì hơn. Bởi vì chuyện này thật sự rất nghịch thiên, một khi truyền ra bên ngoài, chắc chắn sẽ tạo thành một trận tinh phong huyết vũ.
– Ta đi phía trước nhìn qua một chút!
Trong lúc đang suy nghĩ nên nói với nàng thế nào thì đột nhiên hắn thấy nàng chỉ về phía trước. Sau đó thân thể mềm mại nhoáng một cái, nhanh chóng đi về phía trước, trong nháy mắt đã biến mất trước mắt.
– Cám ơn nàng!
Nhiếp Vân biết, nhất định nàng đã nhìn thấu vẻ mặt trù trừ của mình. Nàng biết mỗi người đều có bí mật không tiện nói ra cho nên mới lấy cớ rời đi. Nghĩ vậy, trong lòng hắn không khỏi cảm động không thôi.
– Pháp quyết vô danh vận chuyển, thăng cấp huyết thống, thiên phú!
Biết nàng rời đi như vậy, trong khoảng thời gian ngắn nhất định sẽ không trở về, Nhiếp Vân không còn cố kỵ nữa. Thân thể nhảy lên, bàn tay tạo thành chưởng đặt lên trên khối khoáng thạch lớn này.
Sưu Sưu!
Khoáng thạch ở trước mặt, Pháp quyết vô danh nhất thời sôi trào lên, bắt đầu hưng phấn mà xoay tròn.
– Diễn sinh đan điền!
Trong lòng thầm hô một tiếng, Pháp quyết vô danh dưới khí tức đặc thù thúc dục, hoàn toàn vận chuyển. Lần này khí hải còn chưa tăng lên thì huyết nhục đã rung động, lực lượng chậm rãi hình thành trong cơ thể.
Lần trước diễn sinh đan điền là ở Cực Quang Thành, dựa vào quyền trượng độc thủ vương cùng với một khối đá mới có thể may mắn thành công. Lần đó Pháp quyết vô danh chỉ vận chuyển được một nửa là lập tức ngừng lại. Vốn hắn tưởng rằng ở Kiếm Thần tông có thể tìm được thứ có thể khiến cho nó vận chuyển, chỉ là lại phát hiện ra nó chỉ mở khí hải.
Đến lần này, Pháp quyết vô danh vận chuyển một lần thì Nhiếp Vân đã biết lần ở Cực Quang Thành kia là diễn sinh đan điền!