Cố Thanh Sơn thứ ba hóa thành bóng mờ, dần dần biến mất khỏi mặt nước.
Bốn phía khôi phục yên tĩnh lần nữa.
Cố Thanh Sơn đứng một mình trên mặt nước, trong hư không phía trước xuất hiện từng hàng chữ nhỏ màu đỏ máu:
[Thủy kiếp đã kết thúc.] [Ngài đã trở thành một tu sĩ Không Luân cảnh.] [Ngài sắp được tiến hành chọn lựa các thứ sau:] [Một, rút ra ngẫu nhiên một bộ bài Đoạn Tội (Chạy Trốn).] [Hai, nếu như ngài bỏ lần rút này, vậy thì ở lần tiến giai sau, ngài sẽ có quyền lựa chọn ngẫu nhiên một trong năm bộ Thẻ bài Phỉ Sắc.]Cố Thanh Sơn nhớ tới một vấn đề, nghi ngờ hỏi: “Ta biết bên trong bộ bài này có nhiều lá bài rất đặc thù. Vì sao từ trước đến nay ta chưa từng nhìn thấy?”
Khởi Nguyên hỏi: [Ngài nói lá bài nào?]
Cố Thanh Sơn nói: “Ví dụ như Triệu hoán Bọ cạp ma, Giam cầm binh khí,… Những lá bài này đều rất mạnh và rất đặc biệt.”
Đặc biệt là “Giam cầm binh khí”, có thể trực tiếp niêm phong binh khí của đối phương lại, thực sự là mạnh đến mức mất cân bằng.
Khởi Nguyên trả lời: [Sứ Giả Đoạn Tội tôn quý, ngài nhất định phải biết, Bộ bài Đoạn Tội là binh khí cực kỳ mạnh mẽ, nó sẽ căn cứ vào sự khác biệt giữa các người sử dụng để thay đổi phù hợp.]
“Nói cách khác, ta có thể sẽ mãi không chọn được những lá bài kia?” Cố Thanh Sơn hỏi.
[Đúng vậy, căn cứ vào sự khác biệt về đặc tính và thiên phú của người sử dụng, cho dù là cùng một bộ bài, thẻ bài trong đó cũng có khả năng thay đổi, chuyển thành một bộ bài hoàn toàn khác biệt rất cao, nhưng bộ bài đó sẽ thích hợp với người sử dụng hơn.] Khởi Nguyên nói.“Vậy vì sao ta có thể thu được Chân Xích ma thương?”
[Điều này chứng tỏ lá bài này rất phù hợp với ngài.]“Được.”
Cố Thanh Sơn không do dự nhiều, lập tức đưa ra lựa chọn.
“Ta từ bỏ lần rút này.” Hắn nói.
Một hàng chữ ngay lập tức xuất hiện bên trên Giao diện Khởi Nguyên:
[Bởi vì ngài từ bỏ lần rút này, lúc ngài đạt tới cảnh giới Ba Ngàn Thế Giới, ngài có thể tiến hành rút bài.]Cố Thanh Sơn nhìn hàng chữ này, khẽ gật đầu.
Số lượng thẻ bài không cần quá nhiều, mấu chốt là phải dùng được.
Lúc này toàn bộ thế giới ngập nước đã biến mất hoàn toàn.
Cố Thanh Sơn phát hiện mình vẫn đứng tại chỗ cũ, ở ba hướng Thần Băng Sương và Giá Rét, Hình Nhân Ánh Sáng, Lạc Băng Ly đang canh gác giúp hắn.
“Thế nào?” Lạc Băng Ly đứng ở xa hỏi.
“Mới được một nửa, còn phải tốn chút thời gian nữa.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn vỗ túi Trữ Vật, lấy ra viên Phá Cảnh đan kia.
Đây là vật quý báu mà Nhân tộc cực cổ để lại, trong cuộc đời mỗi người chỉ có thể dùng một lần.
Cụ thể mà nói, viên đan dược này có thể giúp Cố Thanh Sơn trực tiếp đột phá từ Không Luân cảnh tới Ba Ngàn Thế Giới cảnh.
Cố Thanh Sơn không chút do dự, nhét Phá Cảnh đan vào trong miệng, nuốt xuống!
Không!
Hắn bị nghẹn rồi.
Viên đan dược kia thực sự quá lớn, vẫn cần nhai một chút mới được.
Cố Thanh Sơn vừa nhai đan dược, vừa hồi phục tâm tình.
Đúng vậy, không thể quá nóng nảy.
Bên phía Trĩ La chắc có lẽ không xảy ra chuyện nhanh đến thế.
Dù sao mình mới hao tốn một chút thời gian để vượt qua Thủy kiếp thôi.
Thiên Cảnh Tự Tại sơn rất vững chắc, những người kia muốn hủy núi giết người cũng phải cần vài ngày.
Cuối cùng Cố Thanh Sơn đã ăn hết Phá Cảnh đan.
Thẳng thắn mà nói, viên Phá Cảnh đan này quá ngọt.
Giống như kẹo vậy.
Cố Thanh Sơn lặng lẽ cảm nhận được linh lực đang biến đổi trong thân thể.
Sau khi đạt Không Luân cảnh, linh lực trong cơ thể hắn vốn đang không ngừng tăng mạnh, lại thêm viên Phá Cảnh đan này trợ giúp, trực tiếp sắp đạt tới Linh lực lượng của Ba Ngàn Thế Giới cảnh.
Uy lực của kiếm thuật cũng tăng lên gấp nhiều lần.
Linh lực là cội nguồn sức mạnh để vận hành kiếm quyết, nguồn sức mạnh này càng dồi dào thì uy lực của kiếm quyết cũng càng khủng khiếp hơn.
Đạo lý này cũng giống với tu sĩ pháp thuật.
Cố Thanh Sơn cẩn thận theo dõi một phen, chưa phát hiện ra vấn đề gì, dần dần yên tâm.
Hắn nghĩ sắp phải đối mặt với Thiên kiếp.
Phong, Hỏa, Thủy, Địa.
Tu sĩ muốn đạt tới Ba Ngàn Thế Giới cảnh, nhất định phải liên tục trải qua tứ kiếp này mới có thể đột phá thành công.
Đây là một quá trình gian nan và khá dài.
Không phải chờ lâu, gió đã bắt đầu thổi vù vù.
Cát bay đá chạy, trời đất mù mịt.
Cố Thanh Sơn đứng một mình trong cơn gió đang gào thét.
Hắn đang chờ đợi.
Chẳng biết từ lúc nào, rất nhiều thanh âm xì xào bàn tán bắt đầu ở truyền đến trong gió.
Thân hình của đám ma quỷ lần lượt hiện ra trong hư không, nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
“Thật sự là một cái xác mạnh mẽ và tràn ngập linh lực, ta sắp không kiềm chế được rồi!”
“Ta cũng không nhịn được, ta muốn ăn hắn.”
“Chớ cướp của ta!”
“Là của ta.”