Có khắc tinh khôi lỗi như Lăng Hàn ở đây, lại thêm Tu La Ma Đế là “cường giả” chuẩn Nhật Nguyệt Cảnh bảo vệ, bọn họ cuối cùng tiêu diệt sạch những khôi lỗi này.
Ân Nguyên Hương, Phục Thiên cùng Kim Trí Huy đều cảm khái không thôi, nếu không có Lăng Hàn ở đây, lần này bọn họ tuyệt đối khó thoát một kiếp.
Mặc bọn họ yêu nghiệt mạnh mẽ ra sao, cũng không thể là đối thủ của khôi lỗi chuẩn Nhật Nguyệt Cảnh?
Không thấy ngay cả Dương Thiết Thành cũng gặp xui xẻo sao!
Nói đến Dương Thiết Thành, tất cả mọi người có chút thổn thức, người này có thể kiên trì nguyên tắc, ở thế đạo như bây giờ là rất đáng quý.
Chiến đấu vừa kết thúc, Phục Thiên liền bắt đầu chữa thương, hắn trước là gắng gượng chiến đấu, không muốn kéo chân sau của người khác, tính cách có thể nói là vô cùng háo thắng.
– Chủ nhân, muốn đuổi bắt lão gãy chân kia sao?
Tu La Ma Đế hỏi.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút, lắc đầu nói:
– Không cần, hắn là thổ địa của nơi này, kinh doanh mấy vạn năm, chắc chắn sẽ không để chúng ta tìm được.
– Nhưng không tìm ra hắn, hắn vẫn sẽ làm ác!
Thủy Nhạn Ngọc nói.
Lăng Hàn nói:
– Vậy trước tiên tìm xem, xem lão tặc kia có để lại manh mối hay không. Kỳ thực chúng ta không biết một chút gì về hắn, biết người biết ta, mới có thể đúng bệnh hốt thuốc.
– Chủ nhân anh minh!
Tu La Ma Đế vội vã nịnh hót nói.
Lăng Hàn nhìn một chút, ném ra một con hùng khôi lỗi nói:
– Ngươi bám thân ở trên bộ khôi lỗi này.
Tu La Ma Đế không rõ, hiện tại con khôi lỗi này không phải càng mạnh hơn sao, đạt đến chuẩn Nhật Nguyệt Cảnh, sức chiến đấu không biết mạnh hơn hùng khôi lỗi bao nhiêu, nhưng hắn nhìn thấy vẻ chán ghét trong ánh mắt Lăng Hàn thì nhất thời hiểu được.
Chủ nhân là nhân loại, tự nhiên chán ghét biến nhân loại thành khôi lỗi.
Hắn nào dám có chút chống cự, vội vã bám thân ở trong hùng khôi lỗi, ngược lại thứ này không có ý chí, hắn đổi lấy đổi đi không phải dễ dàng sao.
Lăng Hàn lấy thần diễm thiêu sạch hai khôi lỗi hình người, trước là vì đối phó Bùi Tể, hiện tại tự nhiên để người chết mồ yên mả đẹp.
Mấy người tìm kiếm trong xưởng.
Nguyên bản Lăng Hàn không có ôm hi vọng quá lớn, nhưng bọn họ tìm được một quyển nhật ký, công bố nguyên nhân để Bùi Tể đi tới con đường biến thái.
– Hóa ra, hai nam nữ bị hắn chế thành khôi lỗi phân biệt là sư huynh cùng sư tỷ của hắn, ba người đều là đệ tử của một Khôi Lỗi Sư.
– Hắn vẫn thầm mến sư tỷ, nhưng sư tỷ gả cho sư huynh của hắn.
– Hắn mặt ngoài không lộ ra vẻ gì, nhưng sau khi sư phụ của hắn chết, liền hạ độc hai người này, hạn chế hai người, sáu đó chế bọn họ thành khôi lỗi.
– Chẳng trách cả người nam tính khôi lỗi cắm đầy đao kiếm, đó là bởi vì Bùi Tể quá hận hắn!
– Thực sự là biến thái, biến nữ nhân mình thích thành khôi lỗi!
Trong nhật ký còn rõ ràng miêu tả quá trình hắn chế tác sư huynh sư tỷ, nhục mạ, trách cứ, phẫn nộ, hoảng sợ hai người, mỗi một chi tiết đều vô cùng tỉ mỉ, thật giống như muốn thông qua cái này để rửa nhục.
– Bị sư đệ của mình phản bội, tận mắt nhìn mình bị chế thành khôi lỗi, đây là hắc ám thế nào?
Thủy Nhạn Ngọc lắc đầu nói, tràn ngập phẫn nộ.
– Vì lẽ đó, thu đồ đệ không thể chỉ nhìn thiên phú, chủ yếu nhất vẫn là phẩm tính, bằng không chẳng khác nào nuôi một con sói ở bên người.
Lăng Hàn cũng vô cùng cảm khái, để Tu La Ma Đế nghe mà trong lòng hoảng sợ, chủ nhân không phải đang ám chỉ mình chứ?
Vù!
Đúng lúc này, chỉ thấy một ánh kiếm sáng lên, đâm tới Lăng Hàn.
Chiêu kiếm này vừa nhanh vừa vội, hơn nữa quá ngoài ý muốn, chiến đấu đã kết thúc, chỉ còn lại mấy người kề vai chiến đấu, tại sao có thể có người đột nhiên ra tay với Lăng Hàn?
Phốc!
Chiêu kiếm này đâm vào trong cơ thể Lăng Hàn, hắn hét lớn một tiếng, xoay người lại vung một chưởng. Mà Tu La Ma Đế cũng phản ứng lại, vội vã phát ra một tiếng hùng thét, vung trảo quét tới người đánh lén.
—————