– Ngươi…(Nam Thu Thu)
– Khốn khiếp, ngươi đối với chúng ta đại tỷ đầu làm cái gì? Lão tử không giết ngươi thề không làm người.(Địa Long Môn đệ tử)
– Tranh tài vẫn chưa bắt đầu.(Trọng tài)
Trọng tài lách mình qua khỏi người Đường Long cản lại Địa Long Môn dự thi, tên thứ năm dự thi tuyển thủ giống như là không nghe thấy lại một cái Hồn kỹ đánh hướng người trọng tài. Kết quả có thể nghĩ, tên thứ năm dự thi tuyển thủ bị trọng tài có tu vi Bát hoàn Hồn Đấu La đánh bay. Hắn cũng thừa nhận lửa giận của trọng tài khi ở chỗ Đường Long ăn thiệt thòi.
– Ngươi đi xuống đi, đợi tranh tài kết thúc thì chúng ta sẽ gặp lại nhau.
– Công kích người trọng tài, phá hư tranh tài quy tắc, phán thua. Người tiếp theo.(Trọng tài)
Địa Long Môn thứ sáu vị gặt hái đội viên cuối cùng khắc chế một chút tâm tình của mình, không có hướng lúc trước vị kia xúc động như vậy. Cho dù như thế, hắn nhìn Hoắc Vũ Hạo vẻ mặt cũng như cũ nghiến răng nghiến lợi. Kèm theo người trọng tài một tiếng tranh tài bắt đầu, lập tức khẩn cấp hướng Hoắc Vũ Hạo vọt tới.
Nam Thu Thu đi xuống đài chưa kịp ngồi nóng đít thì đội viên thứ năm bị trọng tài nhấc cước đá bay xuống. Tên thứ sáu đội viên không đợi nàng dặn dò cũng đã xông tới. Nam Thu Thu lúc này sắc mặt đã là một mảnh tái nhợt, nàng biết, lần này tranh tài Địa Long Môn xong. Nàng cái này đội trưởng cũng rối loạn một tấc vuông, tựu lại càng không cần phải nói các đội viên.
Cuối cùng, Địa Long Môn dự thi đội viên thứ bảy bị Hoắc Vũ Hạo dễ dàng xử lý. Hắn chỉ dùng một chiêu Linh Hồn Trùng Kích khiến cho Địa Long Môn dự thi tên Tiêu Dạ nằm trên đất không động đậy, miệng sùi bọt mép.
– Đa tạ, Đường Môn hoan nghênh ngươi.(Hoắc Vũ Hạo)
– Làm sao có thể.(Nam Thu Thu)
– Yên lặng. Tranh tài kết thúc, Đường Môn vs Địa Long Môn, Đường Môn thắng, tích phân max điểm. Hai bên đội viên rời đi.(Trọng tài)
Nam Thu Thu tức đến dậm chân nhìn Hoắc Vũ Hạo đi xa.
– Thu Thu, ngươi làm chiến đội đội trưởng thật khiến ta quá thất vọng.(Nam Thủy Thủy)
Một âm thanh tức giận vang lên. Nam Thu Thu thân thể mềm mại run lên, xoay người nhìn lại, hướng nàng nói chuyện là một vị tướng mạo cùng nàng có sáu, bảy phần giống nhau trung niên mỹ phụ. Chỉ bất quá, lúc này lại là mặt nạ sương lạnh.
– Mụ.(Nam Thu Thu)
– Đừng gọi ta mụ, Địa Long Môn mặt cũng làm cho ngươi mất hết. Ta để ngươi tự hành chỉ huy tranh tài, mấy chủ lực cũng không phái ra sân, lại còn bị người ta một xuyên bảy. Ngươi, ngươi, ngươi…(Nam Thủy Thủy)
– Mụ, ta biết sai rồi. Bọn họ quá mạnh, đặc biệt là tên đáng ghét kia vừa ra sân. Hắn hẵn là Hồn Đế.(Nam Thu Thu)
– Hồn Đế? Coi như là Hồn Đế thì thế nào? Các ngươi ra sân bảy người cũng là ngay cả người ta một người cũng không có đánh bại. Còn có mấy trận cũng thua không giải thích được. Nhất là ngươi thân là đội trưởng, chẳng những thua trận tranh tài còn la to thành hình dáng ra sao? Lần này trở về, phạt ngươi đi Trấn Long Nhai diện bích một năm. Tu vi không đột phá Hồn Đế, ngươi cũng đừng nghĩ đi ra.(Nam Thủy Thủy)
Nam Thu Thu đột nhiên quỳ xuống ở Nam Thủy Thủy trước mặt làm cho Nam Thủy Thủy sửng sốt không thôi. Nam Thủy Thủy trong ánh mắt toát ra một tia không đành lòng, nàng là mình thân khuê nữ. Hơn nữa Nam Thu Thu đã đủ xuất sắc nhưng cũng chính bởi vì nàng ưu tú mới dưỡng thành kiêu ngạo tật bệnh. Ở Địa Long Môn cùng thế hệ, nàng là hàng vạn hàng nghìn sủng ái tập một thân đại tỷ đầu. Địa Long Môn trên dưới đều sủng nàng. Lần này ăn nhiều thiệt thòi, Nam Thủy Thủy đã quyết định quyết tâm phải thừa dịp lần này cơ hội hảo hảo giáo huấn một chút nàng. Nếu không sau này còn không biết muốn xảy ra vấn đề gì.
– Haiz, quả nhiên năm đó ta nên nghe lời hắn không nên vì ngươi là thân khuê nữ mà sủng ái ngươi. Không chỉ giúp ngươi mà chỉ hại ngươi.(Nam Thủy Thủy)
– Mụ, ta sợ rằng không thể cùng ngài trở về. Ta…(Nam Thu Thu)
– Ngươi dám kháng mệnh? Đừng quên, ta chẳng những là mẹ ngươi cũng là Địa Long Môn Môn chủ, môn quy như thế nào, ngươi rất rõ ràng.(Nam Thủy Thủy)
– Mới vừa ở trong trận đấu, ta cùng tên kia đánh cuộc. Hắn thua sẽ gia nhập Địa Long Môn nhưng trái ngược thì ta gia nhập Đường Môn. Ta thua nên…(Nam Thu Thu)
– Nà ní?(Nam Thủy Thủy)
– Ngươi đi theo ta tới Đường Môn vị trí một chuyến.(Nam Thủy Thủy)
Đường Môn bên này, Hoắc Vũ Hạo cũng đã đem mình và Nam Thu Thu như thế nào đánh cuộc chuyện tình nói một lần.
– Cô nương này cũng quá dễ lừa gạt.(Hòa Thái Đầu)
– Người ta cái này gọi là đơn thuần có được hay không? Là Vũ Hạo quá giảo hoạt đem người ta lừa. Nhiều đáng thương. Bất quá, chúng ta Đường Môn thật nhiều cô bé cũng rất tốt. Hì hì.(Tiêu Tiêu)
Nam Thủy Thủy dẫn Nam Thu Thu tới Đường Môn vị trí.
– Chư vị ai là Đường Môn chủ sự?(Nam Thủy Thủy)
Đường Môn ánh mắt của mọi người lập tức tựu tập trung vào Hoắc Vũ Hạo trên người. Nam Thủy Thủy thất kinh không thôi.
– Tiền bối ngài khỏe chứ, không biết có gì chỉ giáo?(Hoắc Vũ Hạo)
– Ngươi gọi Hoắc Vũ Hạo đúng không. Ta nghe Thu Thu nói ngươi cùng nàng đánh cuộc. Ta là Địa Long Môn Môn chủ Nam Thủy Thủy cũng là mẫu thân của nàng, ra giá đi. Ta nguyện ý đem nàng mua về.(Nam Thủy Thủy)
– Mụ, người ta cũng không phải là hàng hóa…(Nam Thu Thu)
Nam Thủy Thủy trợn mắt nhìn Nam Thu Thu một cái, nàng mới không dám nói thêm gì đi nữa.
– Tiền bối, chúng ta Đường Môn cũng không thiếu tiền. Lúc ấy ở trong trận đấu, ngài cũng biết ngôn ngữ cũng là chiến thuật một phần. Mặc dù là đánh cuộc nhưng cũng có thể coi như là một câu nói đùa. Ngài đem nàng mang về là được.(Hoắc Vũ Hạo)
– Chúng ta Địa Long Môn mặc dù không phải là cái gì danh trấn đại lục tông môn nhưng ở Đấu Linh Đế Quốc cũng là đứng hàng đầu danh hiệu. Nói ra được nói có thể nào không tính là? Nàng nếu đánh cuộc thua cho ngươi, ta đây cũng không phản đối. Làm cho nàng gia nhập Đường Môn có thể nhưng ta có hai điều kiện.(Nam Thủy Thủy)
– Tiền bối mời nói.(Hoắc Vũ Hạo)
– Thứ nhất, con gái của ta mặc dù đánh cuộc thua cho ngươi nhưng nàng bản thân chính là ta Địa Long Môn đệ tử. Muốn rời khỏi tông môn, là cần phải có giá cao. Cái này giá cao, ta liền tương đương cho các ngươi. Nàng gia nhập các ngươi Đường Môn, cần có kỳ hạn. Kỳ hạn sau khi kết thúc, nếu như nàng nguyện ý tiếp tục lưu lại Đường Môn, có thể tiếp tục lưu lại. Nếu như nàng không muốn mà nàng muốn trở về, các ngươi cũng không thể ngăn trở.(Nam Thủy Thủy)
– Thứ hai, Thu Thu dù sao cũng là nữ hài tử, các ngươi không thể yêu cầu nàng làm một chút nàng không muốn chuyện tình.(Nam Thủy Thủy)
– Đáp ứng ta đây hai cái, ta liền cho phép nàng rời đi Địa Long Môn. Nếu không, ta thà rằng làm cho nàng làm trái với lời thề cũng muốn đem nàng mạnh ở lại Địa Long Môn.(Nam Thủy Thủy)
– Yêu, ngươi vẫn giữ tính cách như cũ nhỉ.
– Ai?(Nam Thủy Thủy)
Nam Thủy Thủy liếc mắt bên cạnh đột nhiên xuất hiện nam nhân, nàng nghe giọng nói rất quen thuộc nhưng không biết là ai.
– Bao nhiêu năm không gặp đã quên ta rồi sao?
Đường Long đưa tay tháo mặt nạ mình xuống lộ ra dung nhan của mình, Nam Thủy Thủy trợn to con mắt của mình khi thấy khuôn mặt của Đường Long.
– Ngươi… Ngươi vẫn còn sống?(Nam Thủy Thủy)
– Haha, ta nào có dễ chết vậy được.
– Đường Môn là gì của ngươi?(Nam Thủy Thủy)
– Coi như là ta cùng với một người đồng sáng lập.
Nam Thủy Thủy nghe vậy chuyển sang nhìn chăm chú Hoắc Vũ Hạo, làm hắn hơi sợ lùi về sau vài bước.
– Nếu Đường Môn do hắn chủ trì thì ta đồng ý để Thu Thu tới Đường Môn. Hai điều kiện mà ta đề ra trước kia không cần bàn.(Nam Thủy Thủy)
– Chỉ cần Thu Thu cô nương nguyện ý thì ta…(Bối Bối)
– Ta nguyện ý.(Nam Thu Thu)
– Chỉ cần ở bên cạnh Đường Long là được.(Nam Thu Thu)
Quan hệ giữa Đường Long và Địa Long Môn khá phức tạp, khi đó Đường Long phái phân thân đi xung quanh Đấu La Đại Lục tìm nhân tài Hồn Sư đưa về Đường Môn thời điểm tới Đấu Linh Đế Quốc, trên đường khi xuyên qua Tinh Đấu Đại Sâm Lâm đụng phải đội ngũ Địa Long Môn đang giao đấu với 9 vạn năm Hồn Thú, chỉ thiếu chút nữa đã bước vào 10 vạn năm.
Địa Long Môn đội ngũ sắp bị diệt tuyệt thì Đường Long xuất thủ tương trợ, Nam Thủy Thủy lúc đó mời Đường Long về Địa Long Môn làm khách, cậu đồng ý đi theo. Một khoảng thời gian, Đường Long trở về Khách khang trưởng lão của Địa Long Môn, cậu thường hay chỉ dạy Nam Thu Thu tu luyện cũng như hỗ trợ săn giết Hồn Thú thu hoạch Hồn Hoàn.
Trong một lần, Đường Long và Nam Thu Thu ở trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm tìm kiếm Hồn Thú cho Nam Thu Thu đụng phải hai con 9 vạn năm Hồn Thú truy sát, Đường Long ở lại đoạn hậu mà Nam Thu Thu chạy về Đấu Linh Thành, Nam Thủy Thủy khi biết chuyện liền dẫn theo Địa Long Môn Phong Hào Đấu La đi cứu viện nhưng bọn họ không tìm thấy Đường Long đâu cả.
Nam Thủy Thủy cứ tưởng Đường Long chết thảm dưới độc thủ của hai con 9 vạn năm Hồn Thú thì dẫn đội rút lui. Nàng vẫn dấu không cho Nam Thu Thu biết, Nam Thu Thu trong lần vô tình mới biết tin Đường Long chết ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, nàng thương tâm gần chết mà đầu nhập đại lượng tinh lực vào tu luyện.