Dương Khai biến sắc.
– Không không không!
Lâm Mộc Phong mỉm cười xua tay.
– Phương pháp mà Thương hội ta mở ra không phải là thải âm bổ dương bình thường. Tiểu huynh đệ cũng biết, rất nhiều võ giả tu luyện tà công, thải âm bổ dương, công lực tăng nhanh nhưng sức mạnh được nâng cao thông qua phương pháp này lại pha tạp, không tinh khiết. Sức chiến đấu so với những võ giả cùng cảnh giới thấp hơn rất nhiều. Thương hội của chúng ta nhất quyết không thể làm những chuyện như vậy được. Những nguyệt nô được chọn đều là những nữ tử có tư chất và thể chất rất tốt, lại dùng những phương pháp bồi dưỡng đặc thù. Khi mà năng lượng trong nguyên âm của họ chuyển sang thân thể của nam nhân, không tạo ra ảnh hưởng quá nhiều cho nam nhân. Với cảnh giới tu vi hiện tại của tiểu huynh đệ thì thu nhận hai nguyệt nô cùng đẳng cấp không vấn đề gì.
– Đúng vậy, nếu như là nguyệt nô của thương hội ta có vấn đề thì cũng sẽ không có nhiều người đến đặt mua đến vậy.
Cáp Lực Tạp cũng ở một bên gật đầu.
– Các người còn buôn người sao?
Dương Khai kinh hãi thất sắc, tuyệt đối không ngờ lớn mạnh như Hằng La Thương hội lại đen tối như vậy.
– Đều là việc người ta tình nguyện cả. Những nguyệt nô đó đều là những dân thường cùng khổ. Nếu như không có thương hội ta, bọn họ cũng chỉ có thể sống mấy mươi năm là chết già. Thương hội ta cho bọn họ vật tư và môi trường tu luyện, để họ có bản lĩnh hơn người. Họ còn có thể tiếp tục tu luyện, nâng cao công lực. Nếu như có thể làm chủ nhân vui vẻ thì chỉ chờ đợi vinh hoa phú quý. Rất nhiều nguyệt nô bước ra từ thương hội ta cuộc sống đều rất ổn.
Lâm Mộc Phong giải thích. Lão dường như thấy được Dương Khai có vẻ bài xích chuyện này.
Phu nhân trung niên kia đứng một bên mắc cỡ đỏ mặt, không nói lời nào nhưng cũng tỏ ra khá hiểu về chuyện nguyệt nô.
– Thôi chuyện nguyệt nô đi…
Dương Khai trầm ngâm một hồi, xua xua tay, vẻ mặt khổ sở nói:
– Ta sợ Tuyết đại nhân sau khi tỉnh dậy sẽ nổi đóa lên!
Không thể không thừa nhận, nghe bọn họ nói các lợi ích của nguyệt nô, đặc biệt là có thể khiến người ta nhanh chóng nâng cao công lực, Dương Khai quả thực có chút động lòng. Hiện tại hắn đang nóng lòng muốn nhanh chóng nâng cao cảnh giới tu vi của bản thân.
Động lòng thì động lòng, Dương Khai vẫn từ chối.
Hắn ít nhiều có chút nguyên tắc, hơn nữa bất luận bọn người Cáp Lực Tạp có thổi phồng về những tác dụng kỳ diệu của nguyệt nô thế nào thì Dương Khai luôn nghĩ, thải âm bổ dương ít nhiều cũng có chút vấn đề, không có lợi cho việc tu luyện sau này.
– Nếu đã như thế thì bọn ta cũng không miễn cưỡng nữa.
Cáp Lực Tạp nhìn Dương Khai có vẻ tán thành, dường như không ngờ một thanh nhiên lại có thể từ chối được sự mê hoặc lớn như vậy.
Nguyệt nô, không chỉ có thể nâng cao công lực, mỗi người bọn họ đều được dạy bảo rất nhiều thủ đoạn hầu hạ nam nhân. Ai cũng đều sở hữu mị ý khôn cùng, tinh thông vô số chiêu trò. Từ trước đến nay đều là đối tượng mà những nam tử trẻ tuổi lẫn trung niên trong Tinh Vực đồn thổi ra bên ngoài.
Có thể dắt hai nguyệt nô theo đó cũng là việc hết sức có thể diện.
Mỗi năm Hằng La Thương hội đều bồi dưỡng số lượng lớn Nguyệt nô, nhưng đơn đặt hàng đều xếp đến tận mấy năm sau. Riêng phần nguyệt nô đã đem đến cho cả Hằng La Thương hội doanh thu lớn. Giá nguyệt nô cũng tăng lên theo, nhưng vẫn không đáp ứng được sự nhiệt tình của những người đã đến mua trước.
Lời từ chối của Dương Khai khiến cả ba người hơi bất ngờ, khiến họ cảm thấy chàng thanh niên này có chút không bình thường, chả trách được Tuyết đại nhân để ý chọn làm hộ vệ bên mình.
Nói chuyện với đám người Cáp Lực Tạp một lúc nữa, bảo họ mang những dược liệu đã thu thập được đến chỗ cung điện của Tông Ngạo rồi Dương Khai liền rời đi.
Một lần nữa đến cung điện của Tông Ngạo, Dương Khai lòng đầy hăng hái, toàn thân trên dưới dường như có sức lực sử dụng không hết, khí thế hừng hực.
– Chậc chậc, Thiên Linh Quỷ Lan, Tuyết Trì Tinh Tủy…
Tông Ngạo đánh tiếng chậc chậc nhìn hai món đồ trước mặt Dương Khai.
– Cáp Lực Tạp và Lâm Mộc Phong cũng thật sự đành lòng được à, lại còn đem những bảo bối này tặng cho ngươi. Xem ra nha đầu đó ở Hằng La Thương hội cũng có thân phận không thấp.
Suy cho cùng gừng càng già càng cay, Tông Ngạo nhìn cái là nhận ra tên và tác dụng của hai đồ vật ấy.
Lại nhìn sang bảy lá cờ đó, cầm trên tay ngắm ngía một lúc, cười kỳ quái:
– Tiểu tử, có vật này hỗ trợ, lão phu ước tính ngươi có thể đột phá Nhập Thánh tam tầng cảnh trong khoảng thời gian rất ngắn. Không hổ là Hằng La Thương hội, muốn bồi dưỡng một người quả là đơn giản nhẹ nhàng.
– Tông lão, ít ngày nữa phía Cáp Lực Tạp sẽ mang nguyên liệu luyện Ly Hỏa Đan đến, vẫn phải nhờ Tông lão giúp đỡ tiếp nhận.
Dương Khai vừa nói vừa lấyTụ Linh Thất Thái Kỳ trên tay Tông Ngạo về.
– Chỉ cần không làm phiền lão phu luyện đan là được.
Tông Ngạo hừ hừ, ngồi xổm không giữ chút hình tượng nào trước mặt Dương Khai, hồ nghi hỏi:
– Chỉ là lão phu có chuyện không hiểu, tiểu tử có thể nói cho ta không?
– Tông lão xin cứ nói!
– Ngươi không phải muốn luyện đan dược cứu trị cho nữ nhân của ngươi sao? Ngươi lấy mấy thứ này về làm gì?
– Để tu luyện chứ còn có thể làm gì.
Dương Khai cười nhếch mép.
Tông Ngạo ngạc nhiên:
– Ngươi có lầm không vậy? Ngươi chỉ có nhiều nhất một năm rưỡi. Muốn luyện ra một viên Ly Hỏa Đan có đan vân trong khoảng thời gian một năm rưỡi, thời gian vốn đã gấp gáp rồi, ngươi còn có tâm trạng tu luyện?
– Người bình thường trước khi giết lợn còn phải mài dao cho sắc nữa là. Ta tu luyện có vấn đề gì không?
Dương Khai bĩu môi.
– Hơn nữa nguyên liệu để luyện Ly Hỏa Đan đến giờ vẫn còn thiếu một loại. Cáp Lực Tạp nói phải bốn tháng nữa mới có thể điều về từ một dược tinh khác. Ta không tu luyện lẽ nào ngồi chờ?
– Dù là nói thế… Nhưng cho dù công lực của ngươi có nâng cao đến Nhập Thánh tam tầng cảnh thì như thế nào?
Tông Ngạo không hiểu tại sao Dương Khai không chút nôn nóng.
– Nói không chừng chính cảnh giới của tiểu tầng này có thể khiến ta luyện ra đan vân thành công.
Dương Khai khẽ cười.
Tông Ngạo nhìn hắn một cái, giống như đang nhìn một thằng ngốc, thẳng người dậy nói:
– Mặc ngươi tự dày vò, lão phu chỉ đợi xem kết quả, có bị làm sao thì đừng có đến làm phiền lão phu. Lão phu đi luyện đan đây.
Lão vừa nói vừa bước ra ngoài, miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm đan dược thật khó luyện, vân vân.
Dương Khai không thèm để tâm, đem mấy thứ đó đi cất kỹ.
Khi ở đại lục lơ lửng, hắn bỏ bao công sức mới luyện ra một viên đan dược Thánh Vương cấp, giải trừ được cấm chế trên người Lã Quy Trần khi đó. Lúc đó Dương Khai đã phát hiện ra thuật luyện đan của mình không thể nâng cao được hoàn toàn là do chịu sự bó buộc của cảnh giới.
Tu vi của mình quá thấp, muốn luyện được đan dược đẳng cấp cao hơn chỉ có cách nâng cao công lực trước.
Bốn tháng để Cáp Lực Tạp điều Long Quy Linh Quả về đã cho Dương Khai một thời gian hòa hoãn rất tốt, Thiên Linh Quỷ Lan, Tuyết Trì Tinh Tủy, Tụ Linh Thất Sắc Kỳ đều là chỗ dựa để hắn nâng cao cảnh giới.
Bốn tháng, Dương Khai rất có tự tin có thể nâng lên Nhập Thánh tam tầng cảnh. Tới lúc đó muốn luyện Ly Hỏa đan sẽ trở nên nhẹ nhàng hơn.