Thời gian chậm rãi trôi qua.
Thân hình Cố Thanh Sơn dần dần biến mất khỏi thế giới này.
Hắn đã vượt qua Hỏa kiếp như vậy sao?
Đám tu sĩ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều thấy được hận ý mãnh liệt trong mắt đối phương.
“Thật là một tên Kiếm tu máu lạnh!” Có người thở dài.
“E rằng chỉ có người vô tình như thế mới có thể đột phá được Hỏa kiếp.” Lại có ai đó tức giận nói.
Mặt lão già và đám đại tu sĩ kia xám xịt, nhao nhao tập hợp một chỗ để thương lượng bước kế tiếp.
Cuối cùng, bọn chúng đưa ra quyết định.
Một đám người ào ạt bay về phía vị trí của Trĩ La trên Minh Triệt phong.
Thời gian trôi qua.
Từng tiếng nổ ran vang lên trên Minh Triệt phong.
Các tu sĩ liên tục công kích ngọn núi này không ngừng.
Cần khoảng chừng mười ngày để có thể hủy đi ngọn núi này hoàn toàn, nhưng các tu sĩ không định làm như vậy.
Bọn chúng quyết định đem sau khi giết chết Trĩ La thì sẽ chiếm lĩnh ngọn núi này.
Hơn nửa canh giờ sau.
Bỗng nhiên thiên địa sinh ra một cảm ứng kỳ diệu.
Các tu sĩ rối rít dừng tay.
Tất cả mọi người đều vui mừng, nhìn về phía lão già.
“Trời ban cảm ứng, một lúc nữa thôi sẽ lại có tu sĩ đến độ Hỏa kiếp. Hôm nay thật sự là ngày tốt lành!” Lão già cười nói.
“Đúng, xem ra hôm nay nhất định muốn chúng ta kiếm chút thiện công.”
“Không sai.”
“Vừa rồi tên kia là yêu ma khoác da người, không cần để ý. Chỉ cần người tới lần này bình thường một chút, chúng ta nhất định có thể giữ hắn lại.”
“Đúng là như thế.”
Các tu sĩ nhao nhao phụ họa.
“Chúng ta đi, tối nay lại đến lấy ngọn núi này.” Trình lão vung tay lên nói.
Dưới sự hướng dẫn của lão, các tu sĩ ào ào trở lại theo đường cũ..
Bọn chúng lại tới tòa đình viện, lặng lẽ chờ đợi người mới đến.
Một hơi thở…
Hai hơi thở…
Ba hơi thở…
Màn ánh sáng hiện ra.
Có thể trông thấy rõ, một thân hình được bọc trong ngọn lửa.
Lão già làm ra thế thủ.
Tất cả các tu sĩ khác liền bắt đầu yến tiệc tìm vui.
Một tu sĩ đi đến trước màn ánh sáng hỏa diễm, đợi khi thân hình kia sắp xuất hiện bèn hé mồm nói: “Ha ha ha, hôm nay có đạo hữu mới tới đây, mọi người cùng…”
Giọng nói của hắn đột nhiên im bặt.
Thân hình kia hiển hiện ra hoàn toàn.
Cố Thanh Sơn!!!
Vẫn là Cố Thanh Sơn!!!
“Sao vẫn là ngươi?” Tu sĩ không nhịn được, kêu thất thanh.
Cố Thanh Sơn nói: “Đúng vậy, vẫn là ta.”
Hắn đứng bất động ở nơi đó, phi kiếm đã tản ra, vây kín tòa đình viện lại.
Tất cả tu sĩ đang giả vờ yến ẩm đều ngây dại.
Ai ai cũng hiểu rõ một việc:
Trong cuộc đời của tu sĩ, tổng cộng cần độ Hỏa kiếp ba lần, theo thứ tự là Kiến Không cảnh, Du Tầm cảnh, Không Luân cảnh.
Nửa canh giờ chưa gặp mặt, hơi thở trên thân thể người này đã là Không Luân cảnh.
Nói cách khác, hắn đã tiến giai lên Ba Ngàn Thế Giới cảnh!
Cái này là sự việc không thể tưởng tượng nổi!
“Vì sao?” Giọng nói của lão già khàn đi.
“Cắn thuốc mà thôi, không biết các ngươi đã nghe qua “Phá Cảnh đan” hay chưa?” Cố Thanh Sơn đáp giống như đang nói chuyện phiếm.
Phá Cảnh đan ư!
Bảo vật trong truyền thuyết!
Hắn lại có đồ tốt như vậy sao?
Các tu sĩ nhất thời im bặt, căn bản không biết phải nói gì.
Cố Thanh Sơn nhìn lão già, tiện thể cảm ứng cẩn thận một chút linh lực dao động trên người lão.
Ừm…
Thần thông của lão đã kết thúc.
Lần này sẽ không quá khó.
Hắn nắm Triều Âm kiếm.
Lão già nhìn Cố Thanh Sơn, cảm giác như đang trong mộng.
Giờ khắc này, đối phương lại đứng trước mặt mình lần nữa, hơn nữa chỉ thấp hơn mình một cảnh giới mà thôi.
Bằng vào kiếm thuật của đối phương, cùng với linh lực dồi dào của Không Luân cảnh, sẽ gia trì uy lực của kiếm thuật đến một trình độ rất kinh khủng.
Cho dù mình có thể tăng cấp lên Ba Ngàn Thế Giới cảnh lần nữa, đối phương cũng hoàn toàn có khả năng phá vỡ phòng ngự để giết chết mình!
Huống hồ thần thông của mình chỉ có thể phòng ngự, không thể tấn công.
Lão già suy nghĩ thông điểm này rất nhanh, vẻ nanh ác trên mặt từ từ thu lại.
Lão lộ ra nụ cười hòa ái, cúi đầu khom lưng nói: “Vị đạo hữu này, Thiên Cảnh Tự Tại chính là nhà mẹ đẻ của ngài, chào mừng ngài đến đây lần thứ hai!”
Quay lại khoảng thời gian trước đó một chút.
Khi lão giả yêu cầu Cố Thanh Sơn lựa chọn độ kiếp hoặc Trĩ La.
Cố Thanh Sơn lựa chọn độ kiếp mà không chút do dự.
Dưới lớp phòng ngự của Thủ Hộ kiếm trận, hắn vượt qua Hỏa kiếp thành công, rời khỏi Thiên Cảnh Tự Tại.