Ngũ nữ Long Tử Nghiên, Ngạo Huyên Huyên, Nguyệt Hạm Tích, Lăng Tinh Nguyệt, Bạch Linh đứng ở cách đó không xa, thẳng đến khi Huyền Thiên đột phá thành công thì liền chạy nhanh tới hướng của hắn, đều nói:
– Chúc mừng Thiên ca, tu vi đột phá đến thiên giai cảnh cửu trọng!
Ngũ nữ của tu luyện Hỗn Độn Thần Khí quyết do Huyền Thiên dạy, mặc dù hiệu quả tu luyện chậm hơn nhiều nhưng tăng lên một chút tốc độ thì cũng hơn nửa ngày liền hấp thụ xong hỗn độn khí hấp thụ trong một ngày, cho nên còn dư chút thời gian thì các nàng liền tiến đến Hoàng Thiên các để cùng tu luyện với Huyền Thiên.
Huyền Thiên mỉm cười nói:
– Thừa dịp Hỗn Độn Thánh Đỉnh nhàn rỗi hết sức nên các muội cũng nên tu luyện nhiều hơn đi, Tử Nghiên, tu vi của muội đã đạt tới thiên giai thất trọng đỉnh phong nên chắc chắn không nữa sẽ đột phá lên thiên giai bát trọng thôi!
Trong cơ thể Long Tử Nghiên chứa đựng năng lượng vô tận, trước kia thể chất của nàng vô cùng cường đại nhưng vẫn dung nạp chưa hết luồng lực lượng kia.
Long Tử Nghiên ở trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh nên thể chất càng ngày càng mạnh lên, lực lượng trong đan điền dần dần hấp thu cho nên tu vi đột phá vô cùng nhanh, lúc này mới có hơn hai tháng mà nàng lại sắp có thể đột phá thiên giai cảnh bát trọng rồi.
Một lời của Huyền Thiên vừa thốt ra thì trong lúc đó lại cảm giác được mi tâm chấn động, một luồng lực lượng vô hình lan tràn bốn phía của hắn, tạo thành một luồng phong quyển xoay tròn, giống như là một vòng xoáy.
Ngũ nữ vừa mới tới gần liền bị luồng lực lượng khủng bố này đẩy đi tứ phương tám hướng.
Long Tử Nghiên có tu vi thiên giai bát trọng, hơn nữa lại có lực vô cùng lớn nên chỉ bị luồng lực lượng vô hình này đẩy lùi ba bước liền ngừng lại, mà Ngạo Huyên Huyên, Nguyệt Hạm Tích, Lăng Tinh Nguyệt, Bạch Linh thì lại bị đẩy ra ngoài mấy chục thước trong nháy mắt, trực tiếp đập vào trên thường chung quanh sân nhỏ.
May mắn là luồng lực lượng này tuy rằng cường đại nhưng cũng không bộ phát ra bao nhiêu lực công kích nên tứ nữ cũng không hề bị thương.
Trong lúc đó ở bên trong mi tâm của Huyền Thiên sinh ra một luồng cảm giác khoan khoái đến cực điểm.
Cảm giác kia giống như trên người có một trọng trách đè nặng trên người vậy, trong lúc đó có một ngày trọng trách nặng được tháo bỏ, thân thể sinh ra một loại cảm giác vô cùng thư sướng.
Ý niệm của Huyền Thiên, chính là loại cảm giác.
Ý niệm tu vi của Huyền Thiên tiến triển quá nhanh, mà thân thể lại phải hợp với tu vi, chỉ có thể cường đại thân thể thì mới có thể chịu tải linh hồn cường đại. Cho nên ý niệm tu vi của Huyền Thiên đạt tới lĩnh ngộ Áo Nghĩa, nhưng cái đó theo cách tiến triển bình thường thì thân thể thiên giai cảnh bát trọng không chịu tải được.
Ý niệm giống như là nhận lấy một loại áp chế vô hình, liền giống như một trọng trách trầm trọng đè nặng trên người vậy….. nhưng mà ý niệm đã bị áp chế là vô hình cho nên Huyền Thiên vẫn không cảm giác được.
Mãi đến khi Huyền Thiên đột phá đến thiên giai cảnh cửu trọng, thân thể sau hai tháng trải qua cường hóa ở trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh nên tư chất tiến triển, có thể áp chế được ý niệm tu vi nên cuối cùng thân thể có thể chịu lực, áp chế vô hình tự nhiên tiêu tán.
Cho nên ý niệm tu vi của Huyền Thiên xuất hiện loại cảm giác thư sướng thoải mái như mất đi gánh nặng.
Trong nháy mắt Huyền Thiên liền cảm giác được bấy kể là lôi chi Áo Nghĩa hay là hỏa chi Áo Nghĩa thì hắn đều lĩnh ngộ rất nhiều, vượt xa lúc trước vừa mới lĩnh ngộ.
Đối với sức lực và thuộc tính của lôi hỏa thì Huyền Thiên có cảm giác cực kì sâu, hầu như khi ý niệm vừa động thì có một loại cảm giác lôi hỏa xuất hiện.
Theo sự chuyển động y niệm của Huyền Thiên thì chung quanh hắn quả nhiên sinh ra từng luồng thanh âm lôi đình rầm rập, chính giữa tựa hồ còn vang lên tiếng ngọn lửa lách tách làm cho người nghe sinh ra một loại cảm giác nhìn thấy lôi đình và ngọn lửa.
Thanh âm của Kiếm Si vang lên trong đầu Huyền Thiên:
– Hảo tiểu tử, sự tình ngươi lĩnh ngộ được Áo Nghĩa đã vượt xa dự liệu của ta, thế nhưng lại bị áp chế, nhục thể của ngươi trong hai tháng này đã được cường hóa thật nhiều, nhất là tu vi của ngươi đã đột phá nên càng tư chất sẽ càng tiến triển, lĩnh ngộ, toàn bộ đều bạo phá ra ngoài, khoảng cách nhất giai đã đến gần vô hạn. Tiểu tử, bây giờ ngươi có thể lĩnh ngộ Áo Nghĩa hơn một chút, đạt tới nhất giai thì ngươi có thể ngưng tụ được kiếm hồn rồi.