[Hai…]
[Một…]Tất cả chữ viết trên giao diện màu đỏ biến mất.
Một ngọn lửa xuất hiện từ hư không, nhẹ nhàng rơi xuống người Cố Thanh Sơn.
Hỏa kiếp giáng lâm.
Cái gọi là Hỏa kiếp, chính là dẫn dắt thần hồn của tu sĩ tiến vào bên trong một cái Thiên Cảnh nào đó.
Tu sĩ nhất định phải để thần hồn trở về thân thể của mình trong thời gian chỉ định.
Một khi quá thời gian rồi, thần hồn ở lại bên trong cái Thiên Cảnh đó, không trở về nữa, vậy thì nhục thân của tu sĩ sẽ bị Hỏa kiếp thiêu đốt hết.
Cố Thanh Sơn đứng tại chỗ chờ đợi trong chốc lát.
Ngọn lửa gần như là trong suốt đột nhiên xuất hiện, hoàn toàn bao phủ lấy hắn.
Ngọn lửa vô tận xồ ra trước mắt Cố Thanh Sơn, tạo thành một khung cảnh thế giới.
“Thiên Cảnh Tự Tại!”
Cố Thanh Sơn lẩm bẩm nói.
Trĩ La nhất định sẽ không ngờ, mình vừa rời đi không bao lâu, lại đi vào Thiên Cảnh Tự Tại một lần nữa.
Thời điểm lên Du Tầm cảnh, mình vượt qua Hỏa kiếp thì ngay lập tức rời khỏi Thiên Cảnh Tự Tại, căn bản chưa kịp suy nghĩ tới sự an nguy của Trĩ La.
Nhưng đối phương đến Thiên Cảnh Tự Tại rất sớm, đã chuẩn bị trước rất nhiều.
Bên trên Minh Triệt phong, Trĩ La kiến tạo một cung điện A Tu La, phía sau cung điện có địa đạo thông vào lòng núi, lại bố trí nhiều lớp cơ quan và bình phong che chở.
Huống chi Trĩ La vốn là nữ A Tu La, thông thạo các phương pháp chiến đấu và kỹ xảo.
Chính nàng cũng đã nói, sở dĩ nàng có thể đi vào Thiên Cảnh Tự Tại, thu được một sơn phong thuộc về mình, tìm kiếm được suối nước Hỏa kiếp có độ cong như vậy, thậm chí làm ra các biện pháp bảo vệ và chuẩn bị, là bởi vì thiện công của nàng rất to lớn.
Điều duy nhất phải lo lắng chính là, thực lực của nàng quá kém.
Cố Thanh Sơn suy tư, bước một bước về phía trước.
Trong nháy mắt.
Hắn đã tiến vào Thiên Cảnh Tự Tại.
Giọng nói xung quanh truyền vào trong tai.
Âm thanh uống rượu, âm thanh trò chuyện,… ồn ồn ào ào trong viện, giống như lúc Cố Thanh Sơn đến lần trước.
Một giọng nói vang lên bên tai hắn:
“Ha ha ha, hôm nay có đạo hữu mới tới đây…”
Giọng nói kia đột nhiên dừng lại.
Dần dần, toàn bộ giọng nói trong đình viện từ từ biến mất.
Tất cả các tu sĩ đều nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
“Là hắn…”
“Là tên đó, hắn lại tới!”
“Kỳ quái thật!”
“Không đúng, lần trước chưa bắt được hắn, hắn mới đột phá Du Tầm cảnh chưa bao lâu, đây là…”
Các tu sĩ xì xào bàn tán.
Cố Thanh Sơn cũng không để ý tới những người này, nhớ lại vị trí ngọn núi của Trĩ La, bèn chuẩn bị lên đường bay về phía đó.
Hắn vọt lên không trung, chuẩn bị rời đi.
Lần này các tu sĩ không để yên nữa.
“Đã tới rồi còn muốn đi sao?”
Có người cao giọng quát.
Tốc độ của tu sĩ này cực kỳ nhanh, hơi nghiêng người đi là đã đến giữa không trung, đuổi theo Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn không quay đầu.
Trong thức hải, bảy trăm thanh phi kiếm ầm ầm bay ra, phóng ra từng đợt lưỡi kiếm về phía tu sĩ kia.
Bí kiếm, Đoạn Thủy Lưu!
Bảy trăm luồng Đoạn Thủy Lưu cùng chém qua, khí thế to lớn. Tu sĩ kia chưa kịp phản ứng gì đã bị ánh kiếm rộng lớn quét đi.
Ầm…
Tiếng oanh kích khi ánh kiếm lướt qua qua bầu trời thật là đinh tai nhức óc, gào thét về phương xa.
Thần hồn của một tu sĩ bên trong thiên cảnh này đã bị tiêu diệt như vậy.
“Hắn giết Vương đạo hữu rồi!”
“Đáng chết, thằng nhãi này phải chết”
“Chúng ta lên!”
Trong đình viện, các tu sĩ lớn tiếng hò hét.
Thế nhưng tuyệt đại đa số không dám đuổi theo.
Bọn họ dừng lại nơi đây vì muốn tránh né tu hành khổ sở và thất thường, mưu tính hưởng phúc vạn năm.
Vừa rồi đã có một người bạn bị đối phương giết chết một cách qua loa, mọi người cũng đã tận mắt thấy sự đáng sợ của tên Kiếm tu này.
Ai còn dám đi lên chịu chết uổng nữa chứ?
Bảy tám tên tu sĩ mạnh mẽ nhất tụ lại với nhau.
“Xem ra quả nhiên đã đột phá đến Du Tầm cảnh!”
“Nếu thực như vậy, những người khác không cần phải lên nữa, nhiều người cũng vô ích.”
“Tiếp theo, chúng ta sẽ ra tay.”
“Những người khác mau đi mời những cao thủ chưa biết chuyện này!”
Bọn chúng bay lên không trung, vây Cố Thanh Sơn vào giữa.
Cố Thanh Sơn nhìn khắp bốn phía.
Vốn muốn một kiếm lập uy, dọa những người này không dám làm phiền mình, ai mà ngờ bọn chúng lại còn dám đến.
Có điều thực lực mấy người tu hành này mạnh hơn so với tu sĩ bình thường nhiều.
Cố Thanh Sơn cảm nhận được linh lực dao động trên người những người này, dần dần hiểu ra.
Tu sĩ tổng cộng cần độ ba lần Hỏa kiếp, theo thứ tự là Phong Hỏa song kiếp: Kiến Không nhập Du Tầm, Thủy Hỏa song kiếp: Du Tầm nhập Không Luân, Địa Thủy Hỏa Phong kiếp: Không Luân nhập Ba Ngàn Thế Giới.